Mọi người đều yên lặng chờ mẹ Lưu tỉnh lại.
Mấy đứa nhỏ trước đó đã đi học, bằng không nếu biết mẹ Lưu té xỉu nhất định ồn ào đến lật trời…
Bác Cao có chút tự trách nói: “Đều trách tôi, bằng không em gái cũng sẽ không té xỉu.”
Lưu Li lý trí nói: “Bác, mẹ vẫn luôn mất trí nhớ, lần này té xỉu có thể là do nhớ đến chuyện ngày xưa đó ạ? Bác cũng không cần tự trách, có lẽ mẹ cháu sẽ nhớ ra chuyện khi xưa thì sao? Chuyện lần này có khi lại là một cơ hội, trước đó mẹ cháu luôn không khôi phục được ký ức, nói không chừng đây chính là một bước ngoặt.”
Bác Cao nghe Lưu Li nói vậy, cũng thở phào nhẹ nhõm, đây có thể là cơ hội để em gái khôi phục ký ức, thời điểm ông khám cho em gái cũng thấy thân thể bà rất khoẻ mạnh, có thể thấy được mấy năm nay em gái sống rất hạnh phúc.
Như vậy ông cũng yên tâm không ít, nhiều năm như vậy, biết em gái sống tốt, cha mẹ có biết, cũng sẽ an lòng.
Mẹ Lưu tỉnh lại vào lúc gần tối, đúng thời gian dùng bữa, bọn nhỏ cũng đã tan học trở về, nhưng thấy mẹ Lưu nằm trên giường đất, cũng chỉ nghĩ bà đang ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT