[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]
Lưu Li vỗ vỗ vào đầu mình rồi nói: "À đúng rồi! Bây giờ em còn phải chế một ít đan dược để cho anh mang theo bên mình nữa. Mang càng nhiều càng tốt, sự an toàn của anh vẫn là quan trọng nhất." 
Thấy vậy, Tiêu Chiến lập tức xoa xoa người của Lưu Li và nói: "Em tự làm khó mình làm gì? Em quên rồi sao? Lúc nào anh cũng có thể đi vào không gian mà. Với lại anh chỉ cần mang một ít đan dược đi là được rồi. Nếu cảm thấy không đủ thì anh có thể tự mình đi vào không gian lấy. Lưu Li à, em không cần phải vội vàng hay lo lắng như thế đâu. Mà trước đây em cũng đã chế rồi mà. Vẫn còn nhiều lắm." 
Lưu Li: "Trời ơi! Em thật sự đã quên béng mất đấy! Anh không nói là em cũng chẳng nhớ gì đâu. Bây giờ trí nhớ càng ngày càng kém rồi."
Tiêu Chiến: "Bởi vì em quá căng thẳng nên mới vậy đấy. Cho nên từ bây giờ em cứ yên tâm đi, đừng lo lắng bất cứ chuyện gì hết. Không sao đâu." 
Lưu Li: "Ừm, không sao."
Câu chuyện cứ thế kết thúc và cả hai vợ chồng ôm nhau ngủ một mạch đến sáng. Cả một đêm này, hai người họ không nói thêm câu nào. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play