[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]
Ánh mặt trời vàng từ từ đi khuất sau ở phía tây, bóng tối cũng từ từ kéo đến.
Lưu Li ngủ cùng với bọn trẻ còn Tiêu Chiến nằm ngủ trên chiếc ghế tài xế phẳng trong cabin. Sợ Tiêu Chiến bị nhiễm lạnh, Lưu Li đã lấy từ trong xe ra một chiếc chăn bông lớn nặng khoảng tám cân, Tiêu Chiến thấy vợ mình quan tâm đến mình như vậy thì anh thực sự cảm thấy rất hạnh phúc và vui vẻ tiếp nhận.
Cửa xe được khóa kỹ càng từ bên trong, cả gia đình cũng từ từ chìm vào giấc ngủ sâu. Tuy Tiêu Chiến đã ngủ nhưng anh vẫn luôn luôn đề cao cảnh giác đối với những mối nguy đến từ bên ngoài.
Vốn dĩ Lưu Li muốn đợi bọn nhỏ ngủ rồi mới tiến vào trong không gian nhưng Tiêu Chiến đã ngăn cô lại, nếu cô sử dụng không gian khi đang ở bên ngoài thì quả thực không an toàn, anh cũng không muốn cô gặp nguy hiểm nên cảm thấy cô không cần thiết phải đi vào trong không gian. Mặc dù ban đêm bên ngoài xe hơi lạnh nhưng đã có túi nước nóng và chiếc chăn bông lớn nên cũng đỡ hơn, hơn nữa trong xe chắn mưa chắn gió rất tốt nên cũng không có điều gì cần lo lắng.
Sau một đêm yên bình, Lưu Li và Tiêu Chiên cùng nhau thức dậy vào rạng sáng ngày hôm sau.
Lưu Li: “Chào buổi sáng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT