Giai đoạn cách ly của người cá đã kết thúc, ngày hôm sau sau khi đám người hạ thiên quay về từ thị trấn nhỏ, bể cá cũng đã dỡ đi tất cả thiết bị và dụng cụ theo dõi.
Thế nên Hạ Thiên có thể yên tâm mà làm việc.
Cô chủ động lặn sâu xuống nước. Trong khoảnh khắc mở mắt ra, trong hồ nước sâu thẳm tĩnh mịch, đuôi cá phản xạ ánh sáng hắt về phía cô.
Mà lần này, không còn trang phục bảo hộ, Hạ Thiên cuối cùng cũng có thể thấy rõ toàn bộ điệu nhảy của người cá.
Thân hình thon dài màu lam nhạt xoay tròn xung quanh cô, khẽ lay động, yết hầu của người cá phát ra tiếng kêu gọi, nhưng trong nước không thể nghe rõ. Hạ Thiên cẩn thận nghe một hồi lâu, cô mới thình lình nghe ra được giai điệu xuôi tay mà lại quen thuộc rất nhỏ kia.
Đây là bài hát Hạ Thiên đừng bảo người cá hát.
Y dùng đuôi cá quần lấy hai chân Hạ Thiên, người cá ở trong nước uyển chuyển nhẹ nhàng vòng qua sau lưng Hạ Thiên, móng vuốt sắc bén cẩn thận dịu dàng ôm lấy cô từ phía sau. Y cúi người xuống, bắt chước hành vi lần trước của Hạ Thiên, dùng đôi môi lạnh lẽo của mình trùm lên cánh môi của Hạ Thiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT