Đêm qua một trận mưa tầm tã. 
Sau khi trời sáng, mưa cũng tạnh. Hạ Thiên vẫn như thường lệ rời giường, rửa mặt chải đầu xong rồi thay quần áo, vào thời gian cố định thì đến phòng chính kính trà cha nương. 
Cô mới vừa bước qua cửa viện, chợt nghe thấy trong phòng chính rộng mở truyền đến tiếng khiển trách của Trần phu nhân. 
"Nói mò cái gì, cái đó là do bà nằm mơ rồi." Trần phu nhân không kiên nhẫn nói với bà tử: "Pháp lực của Triệu thiên sư hai mươi năm không có sai lầm, bây giờ sao lại không dùng được?"
"Nhưng, nhưng già rõ ràng nhìn thấy......" Giọng nói của bà Lưu bây giờ chỉ run rẩy vì sợ hãi và lắp bắp vì căng thẳng: "Phu nhân, thiên sư có năng lực hơn nữa cũng không thể tin hoàn toàn được đâu. Nếu lão ta thật sự có bản lĩnh, vậy tại sao không dứt khoát đánh tan hồn phách chuyên quấy rối kia đi, ở lại sân sau của chúng ta làm cái gì? Nếu không có cái gọi là Tỏa Hồn Trận kia, ác quỷ kia căn bản sẽ không quấn lấy đại nương tử, Đại Lang cũng không phải..." 
"Câm miệng." Trần phu nhân chợt hạ giọng: "Đại Lang chết như thế nào, người khác không biết, chẳng lẽ bà còn không biết sao?" 
Hả? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play