Ngày hè trời nóng, trước khi đi ngủ, Hạ Thiên sợ phòng ủ hơi nóng sẽ bị chạy mỡ nên mở cửa sổ rồi hạ màn xuống. 
Ngoài cửa sổ ánh trăng sáng ngời, ánh sáng trắng lạnh lẽo khiến gió đêm thổi vào trong phòng, màn trướng phiêu đãng kéo dài cái bóng trên vách tường, lờ mờ lay động giữa không trung. 
Nhưng trên vách tường kia lại không hề có bóng dáng của Trần Chiêu. 
"Tam Nương." 
Giọng nói của hắn vẫn quanh quẩn bên tai Hạ Thiên. 
Đêm hè nóng như đổ lửa, ve sầu trong đêm cũng không kiềm chế được nóng bức mà kêu than, nhưng vì Hạ Thiên đang ở cùng Trần Chiêu nên chỉ cảm thấy như mùa đông ập về, da dán da, tay dán tay, hàn ý thấu tận xương tủy. 
Đôi mắt hoa đào gần trong gang tấc vẫn rất thủy chung, rất chăm chú mà nhìn vào Hạ Thiên, Trần Chiêu thoáng nghiêng nghiêng đầu, bàn tay dừng lại ở thắt lưng rồi vuốt ve mái tóc dài đen nhánh như mực của cô: "Tẩu tử tỉnh rồi?" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play