Hoàng cung bốn bề tường xây cao ngất, mái ngói lưu ly cùng sàn lát đá cẩm thạch quý giá.
Cung điện san sát nhau thành những dãy công trình đồ sộ, hoa lệ, kiến trúc này khiến nàng một phen mở mang tầm mắt.
Tuy đến đây hai lần rồi nhưng nàng không nhịn được cảm thán, hoàng cung này xây lên tốn không biết bao nhiêu ngân lượng.
- Được rồi, đừng nhìn nữa, cẩn thận dưới chân
- Ừm, ta biết rồi
- Cung yến lần này người đông phức tạp, khi vào trong nàng phải cẩn thận, không nên quá thân cận với ai
- Ta có người nào để thân cận đâu, chuyện đó chàng yên tâm
Không uổng lúc trước nàng nghiện phim cung đấu, bây giờ xem như có thể tự bảo vệ bản thân.
Vương tử Mạn Quốc đến thế nên hoàng đế phải tổ chức cung yến để tiếp đón, nàng và hắn là sao có thể vắng mặt.
Khinh Ti im lặng đi theo hắn vào chính điện, hai người đi đến vị trí sắp xếp ngồi xuống.
- Này, Đá Tảng, ngươi nói xem mỗi lần tổ chức cung yến như này tốn bao nhiêu ngân lượng?
Nàng nhích ghế lại gần hắn hỏi nhỏ, nhân vật chính còn chưa đến nên yến tiệc còn chưa bắt đầu, không làm gì nàng thấy chán mới tìm chuyện để nói.
- Chuyện đó ta không biết cụ thể, có điều tốn rất nhiều
- Oa, quả nhiên là hoàng đế có khác, lại đồng ý tiêu tiền nhiều như vậy
- Vậy nàng muốn ta làm hoàng đế không?
Hàn Sơ đột nhiên có vẻ nghiêm túc mà hỏi nàng, nàng chỉ thuận miệng nói thôi ai ngờ lại khiến hắn hỏi như vậy.
- Không muốn, làm hoàng đế bận như vậy hậu cung còn có rất nhiều nữ nhân, ta chỉ muốn an nhàn mà sống thôi
Thật lòng nàng chỉ muốn sống một cuộc sống bình bình an an, tránh xa tranh chấp chốn hậu cung, nhưng mà nàng có thể hay không?
Chuyện đó đã là chuyện của tương lai, nàng không muốn nhưng không ai biết được sau này có thể xảy ra những chuyện gì, có những chuyện không phải cứ muốn là được.
Hắn nghe câu trả lời của nàng liền không nói gì, có vẻ như đang suy nghĩ gì đó, nàng thấy thế đành ngồi yên cho hắn nghĩ.
- Vậy ta nói ta không làm hoàng đế, nàng có nguyện bên cạnh ta cả đời không?
- Chàng đoán xem
- Cho dù nàng không nguyện ý ta cũng sẽ trói nàng bên cạnh ta
- Chàng dám sao?!
- Nàng thử đi tìm nam nhân khác xem
- Lát nữa đi ta tìm cho chàng xem
- Nàng dám!
- Sao lại không, chàng làm gì được ta nào
Nhìn mặt hắn nghiêm túc là nàng lại muốn chọc ghẹo, nàng thấy hắn lúc bị nàng chọc có điểm đáng yêu nha!
- Nàng đợi đó, một lúc nữa về phủ ta liền đem nàng tính sổ một lượt
Tên nam nhân bên cạnh đột nhiên chuyển ánh mắt tà mị nhìn nàng, Khinh Ti nhìn thấy ánh mắt của Hàn Sơ được một phen rùng mình.
Hàn Sơ đắc ý nhếch môi, xem ra tiểu nương tử nhà hắn lại sinh ra suy nghĩ không đúng đắn rồi, đợi khi về phủ hắn phải khiến nàng biết lợi hại của hắn.
Một màn này của hai người giống như phu thê đang ân ái lọt vào tầm mắt của Tử Các Nam Khê, nàng ta sao có thể nhìn nàng vui vẻ cho được.
Lão hồ ly Tử Các Tường hôm nay lại đem theo Tử Các Nam Khê không phải là muốn nàng ta trong cung yến chiếm nổi trội rồi để Vân Vương để mắt đó chứ?!
- Tỷ tỷ, lâu rồi không gặp
- Ây dô, là Nam Khê muội muội sao, lâu rồi không gặp, xém chút thì quên mất các ngươi rồi
- Tỷ tỷ nói đùa
- Không đùa, ta nói thật đấy chứ
Khinh Ti một bộ đưa tay che miệng cười khẽ, dáng vẻ ung dung, cao quý khiến Tử Các Nam Khê đứng đối diện tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Thái giám bên ngoài hô lớn, cả đại điện đồng loạt hướng đến cửa chính, Tử Các Nam Khê vội trở về vị trí của mình.
- Chúng thần tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, Lệ phi nương nương
Tất cả người có mặt đều quỳ xuống hành lễ, hoàng đế cùng hoàng hậu ngồi trên thượng vị, kế đến là Lệ quý phi.
- Miễn lễ
- Tạ hoàng thượng
Nàng theo hắn ngồi trở lại ghế, Khinh Ti đến bây giờ mới đánh giá một lượt ba vị sếp lớn ở phía trên.
Hoàng đế long bào sáng chói, uy nghiêm ngồi trên long ỷ, hoàng hậu đoan trang, uy nghi của bậc mẫu nghi thiên hạ không thể xem thường.
Kế đến phải nói về vị Lệ quý phi, hôm tiến cung nàng còn chưa gặp qua bà ấy, cung phục lộng lẫy, khác với uy nghi của hoàng hậu, nét mặt bà ấy lại có vẻ nhu hòa, tư sắc dùng bốn từ tiên tư ngọc sắc cũng không quá.
Lệ quý phi kể ra là mẫu phi của Hàn Sơ,nhìn bề ngoài như vậy lại không hiểu sao đối xử với hắn lại là thờ ơ, lạnh nhạt.
- Nghĩ gì đó?
- Không có gì
- Thật không?
- Thật mà, ta có nghĩ lung tung gì đâu
- Vương tử Mạn Quốc đến
Hàn Sơ chưa nói thêm được câu nào đã bị tên thái giám thông truyền làm cho nuốt mấy lời kia vào bụng.
Mạc Cảnh Quân hôm nay ăn mặc khá ưa nhìn, hắc bào quý giá, đai lưng nạm ngọc, bên hông còn treo một mảnh ngọc bội trăng khuyết.
Hắn chào hỏi hoàng đế rồi ngồi vào bàn của mình, ánh mắt như có như không quét qua phía nàng một lượt.
Khinh Ti trên người mặc váy dài màu lục thêu hoa sen, trâm cài quý giá, gương mặt được trang điểm tỉ mỉ, bình thường nàng đủ để xem như một mỹ nhân, nay lại trang điểm càng thêm xinh đẹp động lòng người.
Ánh mắt Mạc Cảnh Quân tuy chỉ lướt qua rồi rất nhanh rời đi nhưng làm sao qua được con mắt sắc bén của Hàn Sơ, hắn liền lập tức bị đổ cho một bình giấm, khắp người chỉ toàn vị chua.
Nam nhân chiếm hữu nào đó nhích ghế lại gần bên nàng đến khi không còn khoảng trống mới thôi.
- Làm gì vậy?
- Ta thấy ngồi xa quá lát gắp thức ăn cho nàng không được mà thôi
- Chàng nói xem ai sẽ tin chứ
Nàng bĩu môi, khoảng cách như vậy mà còn chê xa sao?
Khinh Ti đưa tay ngoái ngoái lỗ tai, hắn có cần ghé sát vào tai nàng nói không chứ, làm nàng nhột quá đi!
- Phu thê Điềm Vương ân ái như thế thật khiến người khác ngưỡng mộ a!
Cái nam nhân Mạc Cảnh Quân không biết bệnh hoạn gì mà lại lên tiếng nói ra những lời này, hiểu lầm thì thôi đi, vậy mà còn nói lớn cho mọi người chú ý.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT