Vài phút sau, cảnh sát của Sở cảnh sát khu vực đã đến hiện trường đầu tiên.

Bọn họ phân công rõ ràng, vài người chịu trách nhiệm bảo vệ hiện trường bên trong KTV, những người còn lại thì phụ trách xoa dịu cảm xúc của mọi người và hỏi thăm sơ bộ.

Không quá lâu sau đó hai chiếc xe tải cảnh sát khác lại đến đây, chẳng mấy chốc thì xung quanh đã bị kéo dây cảnh báo.

Tưởng Thiên Du đội mũ trùm đứng ở ngoài cùng của đám đông vây xem, tận mắt nhìn thấy pháp y và khoa kỹ thuật lần lượt tiến vào KTV.

Ban đầu cô định nhìn sơ qua rồi chuồn mất, không ngờ rằng lúc này lại nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.

Với chiều cao của Kỳ Tử Ngang thì thật sự là đi đến đâu cũng như hạc giữa bầy gà, làm cho người ta muốn xem nhẹ cũng không được, Lục Lê đi bên cạnh đang nghiêng đầu nói gì đó với Từ Lập Đạt, thỉnh thoảng còn giơ tay chỉ trỏ xung quanh.

“Shh…” Tưởng Thiên Du càng cảm thấy không ổn.

Rốt cuộc là chuyện gì vậy, ngay cả tổ trọng án của Cục cảnh sát thành phố Giang cũng tới đây luôn sao?Cô nghĩ rằng đây chỉ là ẩu đả bình thường mà thôi, bây giờ xem ra còn nghiêm trọng hơn nhiều.

Mà sau khi Kỳ Tử Ngang dặn dò bọn Lục Lê vài câu thì đột nhiên bắt đầu nghiêm túc quan sát đám đông đang vây xem, mắt thấy ánh mắt sắc bén kia sẽ nhìn vào mình, Tưởng Thiên Du vô thức muốn giơ tay lên kéo mũ xuống.

Nhưng chẳng mấy chốc cô đã phản ứng lại hành động này có vẻ không ổn, hơn nữa bây giờ cô cũng không phải là Chu Nhã, mà là Quan Miêu Miêu.

Suy nghĩ vừa xuất hiện, cô dứt khoát thuận thế kéo mũ xuống, tầm mắt lại dừng lại đám đông đi tới đi lui trước cửa KTV, mặc cho ánh mắt Kỳ Tử Ngang lướt qua mặt mình.

“Rốt cuộc là chuyện gì thế, hoành tráng vậy sao? Càn quét tệ nạn xã hội hả?” Một ông cụ đứng phía trước xem náo nhiệt hiếu kỳ hỏi.

Bác gái bên cạnh còn đang xách mấy túi rau xanh nghe thấy như thế thì đáp lại: “Tôi thấy có vẻ là đánh nhau đấy, chẳng phải cái quán đó luôn xảy ra chuyện này sao? Mỗi năm cảnh sát đều đến đây vài lần.

”Ông cụ có chút đồng ý gật đầu: “Uống nhiều rượu dễ hồ đồ mà.

”“Không phải như vậy đâu.

” Một người đàn ông trung niên tương đối trẻ tuổi khác quay đầu lại, ra vẻ bí ẩn nhỏ giọng chỉ về phía những người đàn ông và phụ nữ vừa mới xông ra khỏi quán KTV, nói: “Tôi vừa nghe cảnh sát hỏi bọn họ, bọn họ nói là có người chết!”“Xảy ra án mạng hả?”Lời này làm cho những người xung quanh đều kêu lên, nhưng vì không nhìn thấy hiện trường vụ án cho nên mọi người cũng không sợ hãi lắm.

Tưởng Thiên Du chớp chớp mắt, cô hơi ngẩng đầu nhìn về phía Nhiễm Nhiễm đang bị cảnh sát tra hỏi, trên gương mặt mượt mà của cô ấy còn có vết nước mắt chưa khô, nếu nhìn kỹ thì toàn thân đều đang run rẩy không kiểm soát được.

Cô lặng lẽ thở dài rồi xoay người đi theo mấy ông bà đang chuẩn bị tản ra, quyết định sẽ về nhà trước.

Vốn nghĩ đến chuyện này không liên quan đến cô, nhưng cô chợt nhớ lại sự việc siêu nhiên trước đó, không hiểu tại sao mà cô lại nhập vào cơ thể của Chu Nhã và sau đó lại thoát khỏi thân thể Chu Nhã một cách không thể giải thích được, Tưởng Thiên Du lập tức có chút không chắc chắn lắm.

Giả sử như linh hồn xâm nhập vào thân thể người khác không phải là vĩnh viễn, vậy thì điều kiện để thoát khỏi nó là gì?Mang theo đầu óc đầy dấu chấm hỏi, cô thuận lợi trở về căn phòng rách nát của nguyên chủ Quan Miêu Miêu.

Khi dùng mấy nguyên liệu nấu ăn chất đống ở góc tường và bếp từ trên bệ cửa sổ miễn cưỡng làm ra một món ăn một tô canh thì bầu trời bên ngoài cũng đã hoàn toàn tối đen, cuối cùng thì ngoài cửa cũng truyền đến tiếng đá lẹt xẹt và tiếng bước chân lộn xộn.

Hơn mười giây sau, Nhiễm Nhiễm rũ vai bước vào nhưng sau khi nhìn thấy bữa ăn đã được nấu sẵn trên bàn thì lập tức khôi phục tinh thần.

Cô giả vờ ngạc nhiên, Tưởng Thiên Du vừa đưa cho cô ấy chén cơm trắng còn đang bốc hơi nóng vừa hỏi: “Sao hôm nay lại về sớm thế, chị còn nghĩ là cơm trong nồi để lại cho em ăn khuya nữa kìa.

”“Đừng nói nữa!” Nhiễm Nhiễm vốn đã bưng bát lên chuẩn bị lùa ngụm cơm vào miệng, nghe vậy thì giống như đã nhớ ra chuyện gì đó buồn nôn nên lại đặt bát đũa trở lại mặt bàn.

“Không biết Lucy mà anh Kê mới dẫn về bị cái gì mà sau khi đến nơi cứ luôn đề cập với anh Kê về chuyện trích phần trăm.

”“Nghĩ cũng biết anh Kê rất tức giận.

Lúc đó mấy người bọn em đang ở phòng nghỉ phía sau KTV, anh Kê đã nắm cằm cô ta và đập vào tường.

”“Sau đó thì sao?” Tưởng Thiên Du đúng lúc lộ ra biểu tình sợ hãi, bởi vì theo lời Nhiễm Nhiễm nói, nguyên chủ Quan Miêu Miêu cũng mới bị anh Kê dạy dỗ cách đây không lâu, nếu nghe được chuyện này thì sợ hãi chính là cảm xúc hợp tình hợp lý nhất.

Tóm lại chắc chắn không phải là anh Kê lỡ tay giết Lucy trong cơn nóng giận, dù sao vừa rồi ở bên ngoài hiện trường vụ án, cô còn nhìn thấy một đám người do anh Kê cầm đầu đứng ở nơi đó.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play