Quý Mân nhìn canh trong bát của mình,giơ tay đẩy trở lại: "Anh không đói.”
Trình Trừng thấy cha mẹ cô không nhìn về phía mình, vì vậy lại chuyển bát canh đến tay Quý Mân rồi nhìn người nhà mình để chắc chắn rằng không có ai chú ý đến cô, cô một tay nắm lấy quần áo của Quý Mân kéo mạnh xuống và hôn lên đôi môi mỏng kia. 
Rồi nhìn anh với đôi mắt ngấn nước.
"Mân Mân?”
Quý Mân mím môi, cúi đầu nhìn cô, Trình Trừng nhìn vào đôi mắt đã bị cô dụ dỗ thành công,đang định chuyển bát lại cho cô. 
Cha mẹ cô đã cho cô ăn mấy tháng rồi, nếu tiếp tục uống nữa chắc cô chết mất. 
Đôi mắt Quý Mân sâu thẳm, ngăn bát kia lại:"Ngoan, tự em uống đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play