Tiễn Nhị đã gọi điện thoại.”Trừng, cháu có biết những con số trúng xổ số tiếp theo không?"
Lúc đó, Trình Trừng đang ngồi trong xe của Quý Mân. Trời đã về khuya, xung quanh tối mịt mờ. Cô nhìn người dưới ánh đèn xe, ánh mắt rơi vào cổ anh, trông cũng ổn, ngoại trừ việc thiếu một thứ gì đó để đeo lên.
Cô ủ rũ trả lời: “Cháu không biết”.
Nếu cô biết, bây giờ cô đã có thể kiếm được cả gia tài rồi.
"Nhớ đưa đồ cho chú." Tiễn Nhị nói.
“Được.” Cô đáp. Sau khi cúp điện thoại, Trình Trừng đột nhiên thấy thấu hiểu Tạ Văn Văn. Có vẻ đối với những người như họ, những người như bia đỡ đạn, hầu như luôn thất bại khi họ cố gắng hoàn thành một việc gì đó.
Ngày hôm sau, tin tức về việc mẹ con Tạ Văn Văn bị đuổi khỏi nhà họ Đường đã trở thành chủ đề nóng. Danh tiếng của Tạ Văn Văn cứ như vậy mà bị hủy hoại.
Đường Hòa ngồi trong quán cà phê, chậm rãi nhấm nháp đồ uống của mình. Cô ta nhìn đồng hồ thì đã ba giờ chiều rồi nhưng bóng dáng của Lâm Yến vẫn chưa xuất hiện ở cửa. Đường Hòa cười gượng. Có phải cô ta đã quá tự tin rồi không? Chỉ vì đối phương đã cùng đường bí lối cũng không có nghĩa là anh ta sẽ đến với mình. Có lẽ Đường Hòa cũng chỉ là một cô gái tầm thường trong mắt anh ta.
Nhưng cho dù không đến, Đường Hòa vẫn hơi thất vọng. Cô ta suy nghĩ một chút thì thấy tốt hơn hết là nên quên đi, sau đó cô ta đứng dậy chuẩn bị rời đi nhưng đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên. Đường Hòa nhìn xuống và thấy rằng đó là thư ký của cha mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT