Tối hôm qua, ông nội lần lượt gọi điện cho năm anh em nhà họ Trương, chủ yếu là để thông báo và nhắc nhở anh năm nhà họ Trương nuôi vài con chó và ngỗng trắng lớn ở nhà, đề phòng cao và chồn đến gây phiền toái, nhưng năm anh em nhà họ Trương cho rằng ông nội làm thay cha tôi, mấy anh em bọn họ bị dọa đến mức ngay cả cửa cũng không dám ra.

Sáng sớm hôm sau, Trương gia lão đại muốn đi tìm lão Ngũ thương lượng một chút, có muốn cùng nhau đến nhà tôi bồi thường cho cha tôi, dù sao đều là một thôn, cũng là mấy người anh em bọn họ làm không đúng, về sau sẽ rất khó để nố chuyện lại.

Nhưng khi Trương gia lão đại đẩy cửa phòng đi vào nhìn, bị dọa mà đặt mông ngồi trên đất, vừa đẩy cửa phòng ra, liền nhìn thấy Trương gia lão Ngũ treo trên xà nhà, bị gió thổi qua, thân thể nhẹ nhàng lắc lư trên xà nhà.

Trương gia lão Ngũ chết thập phần quỷ dị, đầu lưỡi hắn duỗi dài, ánh mắt trừng rất lớn, tròng mắt hằn tia máu, mặt tím tái

Càng dọa người chính là, trên mặt Trương gia lão Ngũ còn giữ lại một tia mỉm cười, khóe miệng hơi cong lên.

Nụ cười này giống hệt lúc vợ Mã lão tam chết.

Chỉ là nhìn thoáng qua, Trương gia lão đại liền dọa đến ngơ người, chạy vào thôn gọi người tới.

Khi đại gia hỏa đi tới phòng trương gia lão ngũ, rất nhanh liền có người phát hiện, trên xà phòng treo cũng không phải chỉ có Trương gia lão Ngũ, dĩ nhiên còn có một con chồn.

Con chồn kia treo cách trương gia lão ngũ không đến hai thước, song song xếp thành một chỗ.

Con chồn đó dùng mạng của mình đổi lấy mạng trương gia lão ngũ.

Dân làng nhìn thấy một màn quỷ dị này, cũng đều sợ hãi, trong lúc nhất thời nghị luận sôi nổi, không ai dám đi qua đem Trương gia lão Ngũ từ trên xà nhà buông xuống.

Về phía chúng tôi, chồn đều được gọi là "Hoàng tiên", người trong thôn đối với loại sinh linh này đều là vừa kính vừa sợ.

Nếu là Hoàng Tiên ra tay hại người, ai dám đụng vào của Hoàng Tiên, làm không tốt kết quả giống như trương gia lão Ngũ.

Ông nội nghe nói chuyện này, liền mang theo Lưu bà bà cùng đi xem.

Khi Lưu bà bà liếc mắt một cái nhìn thấy chồn treo cùng trương gia lão ngũ, trong nháy mắt liền thay đổi sắc mặt, có chút hoảng sợ nói: "Hỏng rồi, xem ra xảy ra chuyện lớn rồi "

Ông nội nhìn thấy thi thể trương gia lão Ngũ còn treo trên xà nhà, quét một vòng mọi người, lạnh lùng nói: "Nhiều người như vậy, cũng không biết đem thi thể xuống? "

Người trong thôn vẫn không ai dám tiến lên, ông nội đành phải đi qua, mang theo một cái ghế tới, đem thi thể Trương gia lão Ngũ từ trên xà nhà đặt xuống, lúc này đã có người lấy một cái chăn, ông nội nhẹ nhàng đặt lên thi thể trương gia lão Ngũ đã cứng ngắc

Lúc này, mấy anh em Trương gia đều ở đây, nhìn thấy ông nội tôi xuất hiện, trương gia lão nhị đột nhiên đứng ra, chỉ vào mặt ông nội nói: "Lão Ngô đầu, ông đừng ở chỗ này giả mù, lão Ngũ nhà chúng tôi chính là người Ngô gia các người hại chết, ai không biết, nhà các người sinh ra một quái thai, chính là con dâu ông cùng Hoàng Tiên sinh ra dã chủng, mấy năm nay, mỗi đêm đều có nhiều chồn cùng hồ ly đưa đồ đến nhà ông, anh em chúng tôi mấy người không phải chỉ đánh con ông một trận thôi sao. Ông còn đến mức mời Hoàng Tiên đến hại chết lão Ngũ"

Lời này vừa ra khỏi miệng, mấy anh em khác của Trương gia nhất thời hăng hái, cũng nhao nhao đứng ra chỉ trích ông nội.

Sắc mặt ông nội lạnh lên, nhìn về phía mấy anh em Trương gia kia: "Mấy anh em các ngươi, thừa dịp tôi không ở nhà, mấy anh em hợp tác đến khi dễ người Ngô gia ta, không chỉ đánh con ta, còn động thủ với con dâu và cháu trai ta, anh em ruột thịt của mình treo trên xà nhà cũng mặc kệ, tôi giúp các ngươi làm xuống, các ngươi còn đối với tôi sao lại ríu hét, như thế nào, muốn cùng lão Ngô đầu động thủ, các ngươi đi lên thử xem? "

Lúc nói lời này, ông nội liếc mắt gắt gao nhìn chằm chằm mấy anh em Trương gia này, trong mắt tràn đầy sát khí.

Bản thân ông nội cũng rất có uy nghiêm, vừa châm lửa, sát khí trên người lẫm liệt, mấy anh em kia làm sao còn dám nói thêm nửa câu nhảm nhí.

Lúc này Lưu bà bà cũng đứng ra, nói: "Được rồi, đều ít nói hai câu, người chết là lớn, trước tiên đem người thu liễm đi, Trương gia lão Ngũ không phải người Ngô gia hại chết, là các ngươi đắc tội hoàng tiên, lúc này mới rước phải đại họa, chuyện này dừng lại ở đây đi. ". truyện kiếm hiệp hay

Người trước mắt đều biết, Lưu bà bà là đệ tử xuất mã nổi danh nhất thôn Tam Thập Lý, thập phần có uy vọng, nếu bà ấy nói chuyện này không trách Ngô gia, mấy anh em kia liền rốt cuộc không thể nói được cái gì.

Bất quá Trương gia lão nhị nghẹn một bụng lửa, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào xác con chồn treo trên xà nhà, đột nhiên làm ra chuyện làm cho người ta không thể tưởng tượng được, hắn từ phía sau cửa phòng cầm một cái xẻng, đem thi thể chồn treo trên xà nhà bắt lấy

Ném xác con chồn trên đất, Trương gia lão nhị còn không hả giận, trực tiếp giơ xẻng lên, đập lên cái xác kia.

Lưu bà bà nhìn thấy một màn này, vội vàng tiến lên ngăn cản: "Không nên bất kính với Hoàng Tiên, đã gây ra tai họa, ngươi như vậy sẽ xui xẻo. "

Nhưng Trương gia lão nhị lại mặc kệ những thứ này, cầm xẻng tiếp tục giáng xuống xác con chồn, một bên hung tợn nói: "Con chồn này hại chết anh em ta, tôi đánh hai cái còn không được sao? "

Mấy nhát xẻng giáng xuống, thi thể chồn kia đã bị chém thành một bãi thịt nát, máu thịt hòa lẫn.

Cho dù là Lưu bà bà ngăn cản cũng đã muộn, chỉ là nhìn một máu thịt không ngừng thở dài.

Ông nội tức giận trở về nhà, Lưu bà bà cũng rời đi theo, trên đường, sắc mặt Lưu bà bà rất khó coi, vẫn không ngừng hút tẩu thuốc.

Sau khi về đến nhà, Lưu bà bà ngồi xuống, thở dài một tiếng nói: "Tiểu Kiệt chính là cái số này a, ba năm một kiếp, không phải hắn chết chính là người khác chết, quả thật lại ứng với kiếp nạn, bất quá chuyện này còn chưa tính là xong, phỏng chừng Trương gia sắp tới sẽ không yên tĩnh được. "

Ông nội bị trọc giận trở về, nghe Lưu bà bà nói như vậy, liền nghi hoặc nói: "Trương gia lão Ngũ đã chết rồi còn xảy ra chuyện gì được nữa chứ?"

Lưu bà bà bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Chuyện này tôi cũng nói không chắc, cũng không biết Hoàng Tiên nghĩ như thế nào, bất quá Trương gia lão nhị vừa rồi chà đạp thi thể Hoàng Tiên, phỏng chừng là muốn xui xẻo. "

"Tại sao vẫn chưa kết thúc. Cháu trai tôi có thể xảy ra chuyện gì không? Ông nội lo lắng nói.

"Cái này tôi cũng nói không đoán được, chỉ có thể đi xem." Lưu bà bà nói.

Không ngờ, lời nói của Lưu bà bà rất nhanh đã được ứng nghiệm.

Một sự kiện lớn đã xảy ra vào tối hôm đó.

Sau khi Trương gia lão Ngũ chết, còn chưa kịp dùng quan tài vào tang, trời tối không bao lâu, thế nhưng từ trên giường ngồi dậy, hắn bỗng chốc sống lại

Một màn này, thiếu chút nữa làm mấy anh em Trương gia dọa đến phát điên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play