Hoàn cảnh tổng thể của đại viện làm cho Lâm Tiêu Đồng nghĩ tới một bộ phim niên đại tứ hợp viện nổi tiếng, nó diễn tả cuộc sống nóng bỏng náo nhiệt mà lại tràn ngập máu chó.

Thứ không giống chính là, hiện tại cô đã biến trở thành người sống bên trong, loại cảm giác này ngược lại khiến cô cảm thấy hơi kỳ diệu.

Lâm Tiêu Đồng ăn sáng xong đi vào mở hộp sắt nhỏ lấy chút tiền và phiếu chuẩn bị dạo tới cung tiêu xã.

Từ khi đến đây cô còn chưa tới cung tiêu xã lần nào, nhất định phải đi mở mang kiến thức.

Trên lưng đeo túi xách nhỏ màu xanh lá cây, để lại giấy nhắn cho Cao Tú Lan, cô đạp xe đạp đi ra ngoài.

Cô chỉ đi chừng mười phút đã đến cung tiêu xã.

Cung tiêu xã là một tòa nhà ba tầng.

Phía dưới tầng một bán các món hàng cần thiết cho cuộc sống, ăn uống chơi dùng, cái gì cần có đều có.

Bây giờ đang là giờ làm việc, người ở tầng một không nhiều lắm.

Nhân viên bán hàng ở các quầy hàng của cung tiêu xã tụ tập tốp năm tốp ba tán gẫu việc nhà, trên tay cũng không chịu nhàn rỗi, liên tục đan len.

Lâm Tiêu Đồng nhìn quanh một vòng, lập tức đi đến quầy bán quần áo.

Nơi đây có cả quần áo và vải vóc.

Màu sắc quần áo hơi tối, rất khó nhìn thấy màu sắc chói mắt, kiểu dáng quần áo cũng khá thoải mái đơn giản.

Ánh mắt chuyển hướng về phía vải vóc, tính ra giá trị của bộ quần áo may sẵn cao hơn giá vải vóc rất nhiều.

Tuy rằng chính cô không biết may vá, nhưng mẹ chồng Cao Tú Lan biết nha, còn là cao thủ nữa đó.

Lâm Tiêu Đồng nhìn trúng một chiếc áo khoác dạ, màu sắc là màu cà phê hơi tối.

"Đông phương không sáng, tây phương sáng, nam phương có bắc phương.

Đồng chí, miếng vải này bán thế nào?"Một người phụ nữ trung niên chừng bốn mươi tuổi đứng trước quầy ngẩng đầu lên.

Hôm nay tâm trạng Trương Quế Hoa không tệ, giọng nói coi như khách khí.

"Nguyên liệu này do quản lý của chúng tôi mới mua từ bên Thượng Hải về đấy.

Tổng cộng mua có mấy xấp, chỉ còn lại một xấp này thôi, một thước chín hào ba.

""Được, vậy cắt cho tôi sáu thước đi.

"Lâm Tiêu Đồng chuẩn bị mua về xem xem đến lúc đó có thể làm thành hai cái áo khoác nỉ hay không.

“Cắt cho tôi bốn thước vải bông đi, lấy cái loại hoạ tiết bông hoa lớn này.

"“Vải bông thuần trắng cắt năm thước, vải sợi tổng hợp màu trắng cũng cắt bốn thước cho tôi.

"Mua cho mình, những người khác cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia.

Ánh mắt tiếp tục nhìn về phía vải vóc xem còn có cái gì phù hợp.

Lâm Tiêu Đồng chọn riêng vải bông có hoa cho Cao Tú Lan, đủ để may một cái áo dài tay.

Sợi tổng hợp màu trắng thì làm áo sơ mi trắng cho cha chồng Tạ Đại Cước.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play