Tưởng Uân nói với vợ và con trai về chuyện xảy ra hôm nay. Tưởng Khác Hằng nghe rất nghiêm túc, còn *đồng ngôn vô kỵ hỏi: "Vì sao anh ấy phải đi ăn cơm còn lại của người khác?" 
*Trẻ nhỏ nói chuyện không biết kiêng kỵ.
Chương Linh nói: "Bởi vì anh ấy đói bụng, nhưng không có tiền." 
"Vì sao anh ấy lại không có tiền?" Tưởng Khác Hằng còn chưa có khái niệm về tiền bạc, "Ba mẹ anh ấy không cho anh ấy ăn cơm sao? Ba mẹ anh ấy cũng không có tiền sao?" 
Tưởng Uân nói: "Ba không biết tình hình trong nhà anh trai kia, cậu bé không nói cho ba biết." 
Chương Linh sờ sờ cái đầu nhỏ của con trai: "Tráng Tráng, không phải đứa nhỏ nào cũng có thể ăn no, cho nên ba mẹ mới dạy con không được lãng phí đồ ăn. Con xem, con muốn ăn cái gì cũng được, nhưng lại có người đói bụng, chỉ có thể đi ăn đồ ăn còn lại của người khác." 
Tưởng Khác Hằng lớn tiếng nói: "Con không lãng phí đồ ăn! Mỗi lần ăn cơm con đều ăn giỏi nhất, đều ăn sạch toàn bộ!" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play