Đêm khuya yên tĩnh, trái tim xao động của Tưởng Uân mới dần dần bình tĩnh trở lại.
Cánh tay trái gối sau đầu, tay phải cầm điện thoại di động, cậu lần lượt đồng ý lời mời kết bạn trên wechat của các bạn học cũ.
Rất nhiều người hỏi cậu sau khi rời khỏi Trung học số 5 thì đi đâu, hiện tại ở chỗ nào, nhưng cậu không tiết lộ hành tung cụ thể của mình, chỉ nói mình học ở Đông Bắc.
Nội dung trong nhóm bạn bè của cậu rất ít, đều là những tin tức không quan trọng, không có ảnh chụp của mình và trường học. Lướt qua vòng bạn bè của các bạn học cũ, nhìn thấy những bức ảnh gần đây của họ, những khuôn mặt hoặc quen thuộc hoặc xa lạ, Tưởng Uân ý thức được, bọn họ thật sự đã trưởng thành.
Trong nhóm bạn bè của Chương Linh, cậu nhìn thấy toàn cảnh phòng ngủ của Chương Linh và ba người bạn cùng phòng, còn có cảnh tuyết mùa đông ở Bắc Hàng, những chuyện thú vị trong cuộc sống bình thường của các cô gái, những lời châm chọc sau khi gõ mã đến sụp đổ ... cùng với bức ảnh một nhà ba người chụp chung khi thầy Chương và bác sĩ Dương đi Bắc Kinh thăm Chương Linh.
Nhìn thầy Chương và bác sĩ Dương trong ảnh, đột nhiên Tưởng Uân cảm thấy rất nhớ bọn họ, một năm rưỡi ở chung với bọn họ, là một trong số ít hồi ức ấm áp trong cuộc đời cậu.
Bây giờ sẽ không còn ai bắt nạt cậu nữa, bạn học và giáo viên đều rất thân thiện với cậu, cậu cũng không còn là người toàn thân bốc mùi hôi hám, cảm thấy cả thế giới ai cũng tràn ngập ác ý với cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT