Hơn một năm, mười lăm tháng đã trôi qua, hơn bốn trăm ngày chia xa và nhung nhớ, Chương Linh không cảm thấy có bao nhiêu khổ sở gian nan, bởi vì trong lòng cô tràn ngập hy vọng, chưa bao giờ hoài nghi về tương lai của bản thân và Tưởng Uân.
Cô khắc chế, bình tĩnh, lý trí, nhẫn nại, đặt toàn bộ tâm tư vào việc học tập, mục tiêu của cô chính là thi đại học.
Cô rất ít khi khóc thút thít, rất ít khi mất ngủ, rất ít lần bởi vì nhung nhớ mà thất thần.
Cô cảm thấy tạm thời chia xa chính là vì khi gặp lại sẽ tốt hơn. Người khác đều cho rằng Tưởng Uân thật sự bị khai trừ rồi, chỉ có cô biết đây là giả. Tưởng Uân không có việc gì, chỉ cần chờ đợi hơn một năm, tất cả đều có thể trở về ban đầu.
Những lần cô gửi bài thi cho cậu đều chưa từng để lại lời nhắn nào. Nếu muốn tránh tị hiềm thì phải tránh đến triệt để.
Cô tin tưởng cậu, cũng tin tưởng chính mình.
Nhưng hiện tại, thứ cô chờ được lại là một câu “Mình không muốn đi Bắc Kinh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT