Tưởng Uân đi ra từ bãi đậu xe đạp của trường, nhìn thấy học sinh không ngừng ra ra vào vào trường, mỗi người đều mặc đồng phục học sinh, đeo cặp sách. Có người đang cười, có người đang nói chuyện phiếm, có người mơ mơ màng màng giống như chưa tỉnh ngủ, cậu xoa xoa mặt, cảm giác bản thân giống như vừa mơ thấy một giấc mơ kỳ quái.
Cảnh tượng cậu trải qua tối hôm qua, là cảnh tượng mà Tưởng Uân chỉ xem trong phim Hồng Kông mới có.
Khang Đại Hải và những người kia nói chuyện gì, làm cái gì, cậu đã không còn nhớ rõ, ấn tượng sâu sắc của cậu chỉ là cô gái tên là Linh Linh kia, không phải do cậu nhớ rõ khuôn mặt của cô ta, mà là ánh mắt của cô ta, cặp mắt tràn ngập sợ hãi kia, làm cho ban đêm Tưởng Uân lại mơ thấy ác mộng.
Dường như cậu có thể cảm nhận sự sợ hãi của Linh Linh, loại trạng thái này, cậu đã từng trải qua.
Tưởng Uân vừa ngáp vừa đi vào phòng học, Chương Linh cũng vừa mới tới, đang cúi đầu lấy bài tập trong cặp ra, Tưởng Uân vừa nhìn thấy cô, trái tim đập loạn xạ dần dần bình tĩnh lại.
"Chào buổi sáng." Cậu chủ động chào hỏi cô.
Chương Linh ngẩng đầu lên, cười rất thoải mái: "Chào buổi sáng!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play