Thật ra, trong lòng Tưởng Uân hiểu rõ, kỉ niệm một năm chỉ là lấy cớ, thầy Chương và bác sĩ Dương cảm thấy tết Trung thu cậu chỉ có một mình thì sẽ khổ sở, cho nên mới gọi cậu đến nhà ăn cơm.
Tưởng Uân cảm thấy bọn họ lo lắng quá nhiều, trước kia bà nội ở nhà cũng không bao giờ tổ chức Trung thu, tết Trung thu gia đình đoàn viên, mà gia đình bọn họ nhà tan cửa nát, cho nên một già một trẻ không có tâm tình ăn tết.
Nhưng ba mẹ Chương Linh có ý tốt không cho Tưởng Uân cự tuyệt, trưởng bối nói muốn tổ chức kỉ niệm một năm, một hậu bối như cậu có thể không đi sao?
Tưởng Uân liền đồng ý, phát hiện thật ra sâu trong nội tâm của mình rất muốn đi.
Trường học cho nghỉ tết Trung thu hai ngày, Chương Linh nói Tưởng Uân ăn cơm trưa xong thì đi qua, đừng đem theo bài tập, buổi chiều hai người có thể chơi cùng nhau.
Tưởng Uân lục trong túi quần áo nửa ngày, tìm ra một chiếc áo phông ngắn tay màu trắng, là Vu Hàm tặng. Mặc dù chiều cao của hai người bọn họ không chênh lệch lắm, nhưng Vu Hàm nặng 70 kg, Tưởng Uân chưa đến 55 kg, quần áo có chút rộng. Tưởng Uân cũng mặc kệ, tìm một cái quần jean mặc vào, đạp xe ra cửa.
Đi ngang qua tiệm trái cây, Tưởng Uân dừng xe lại, ngày thường đến nhà Chương Linh học, cậu đều đi tay không, nhưng hôm nay là ăn tết, đến tay không có vẻ không tốt lắm?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT