Đáy lòng Ngôn Lạc Hi chấn động, giữa bọn họ quả nhiên còn tư tình dây dưa cắt không đứt?
Hứa Uyên nhìn sắc mặt cô biến hóa, trong lòng biết cô nghĩ sai, anh ta nói: "Báo ngày đó em đọc qua chưa? Lê Trang Trang có người bạn trai bàn hôn luận gả, lúc sắp kết hôn, vì cứu Thất gia mà chết"
Ngôn Lạc Hi gật đầu, "Em biết"
"Vậy em biết người đàn ông trước khi chết đó đã đem Lê Trang Trang phó thác nhờ Thất gia chiếu cố cô ấy thật tốt.
Mấy năm nay, Thất gia tận tâm nâng đỡ cô ấy lên vị trí ảnh hậu thậm chí ở giới giải trí cũng không ai dám đắc tội"
Ngôn Lạc Hi nhíu mày, nói:"Bạn trai cô ấy nghĩ gì vậy?"
"Anh không biết hắn nghĩ gì nhưng Lê Trang Trang nghĩ gì, anh biết rất rõ.
Trước khi em xuất hiện, cô ấy tự xưng mình là người phụ nữ của Thất gia"
Ngôn Lạc Hi nhìn về hướng xa xôi như có điều gì đó suy nghĩ.
Ngày đó, trong quán cà phê, Lê Trang Trang trước mặt cô giọng điệu tuyên bố Lệ Dạ Kỳ là người đàn ông của cô ta.
Vì thế cô cũng không cảm thấy bất ngờ.
Nhưng còn Lệ Dạ Kỳ thì sao? Anh có biết mình bị dán mác người đàn ông của Lê Trang Trang?
Hứa Uyên thấy cô xuất thần, liền nói: "Thất gia ở quân đội hết lòng nâng đỡ Lê Trang Trang là vì lời hứa với người kia.
Đúng rồi, chắc em cũng biết Mặc Bắc Trần bạn thân của Thất gia? Lúc trước Lê Trang Trang dưới trướng công ty giải trí Mặc thị"
"Nếu không phải Thất gia căn dặn, Mặc Bắc Thần cũng không tận tâm nâng đỡ cô ta như vậy".
Ngôn Lạc Hi thản nhiên nói.
Hứa Uyên lắc đầu, hàm ý nói: "Lạc Hi, muốn làm người phụ nữ bên cạnh Lệ Dạ Kỳ, phải học cách phớt lờ những phụ nữ khác xung quanh anh ta, đó là giải pháp lâu dài"
Ngôn Lạc Hi nhìn Hứa Uyên.
"Đạo diễn Hứa, có phải tất cả đàn ông đều ăn trong bát, nhìn trong nồi không?"
Hứa Uyên gãi gãi đầu, "Nghiêm túc mà nói, đây bản tính của đàn ông"
"Cút! "Ngôn Lạc Hi tức giận đá một cước.
Hứa Uyên cũng không có đem cô đùa giỡn để trong lòng, anh ta thấm thía nhắc nhở nói:"Lạc Hi, nghĩ lại lúc trước em vì cái gì đi theo Thất gia? Nếu là vì tình yêu thì đừng mong chờ điều đó trên người anh ta nếu em không muốn bị tổn thương"
Ngôn Lạc Hi biết Hứa Uyên hiểu lầm, cô và Lệ Dạ Kỳ ở bên nhau căn bản là thân bất do kỷ.
Cô rũ mắt, thờ ơ lật kịch bản, "Đạo diễn Hứa, anh để em một mình một lát"
Hứa Uyên đứng lên, khom lưng vỗ vai cô, "Lạc Hi, giữ vững tinh thần, đàn ông không đáng tin cậy, chúng ta còn có sự nghiệp"
Ngôn Lạc Hi dở khóc dở cười, "Đạo diễn Hứa, anh đang an ủi hay là đả kích em?"
"Tất nhiên là an ủi"
"Vậy thì sự an ủi này của anh đúng là độc đáo"
Hứa Uyên đi quay phim, Ngôn Lạc Hi ngồi dưới ô mặt trời ngẩn người, chiến hữu lâm chung nhờ vả với tính cách của Lệ đại thần, không thể bỏ mặc Lê Trang Trang
Cho nên người đàn ông hôm qua ở trong xe, thật sự là Lệ Dạ Kỳ sao?
Buổi chiều, sau khi Ngôn Lạc Hi kết thúc, đi ra khỏi đoàn làm phim, liền thấy Phó Luân dựa vào tường chờ cô.
Cô chậm rãi đi tới, đứng lại trước mặt anh ta.
"Anh còn chưa đi sao?"
Phó Luân là trai đẹp thế hệ mới, bộ dạng thoạt nhìn rất giống "anh trai" đã qua đời mà cô biết, lại có nét đặc trưng thời xưa cổ, vì vậy mà con đường diễn xuất của anh ta càng rộng mở.
"Ừ, đang đợi em".
Ngôn Lạc Hi vẻ mặt sợ hãi, "Đừng nha, lát nữa fan vợ anh sẽ xông tới giết em mất"
Phó Luân bị sự hài hước lạnh lùng của cô chọc cười, đưa tay muốn xoa xoa đầu cô, liền bị cô tránh đi.
Anh ta cũng không cảm thấy xấu hổ khi bàn tay dừng giữa không trung mới thu hồi.
"Nghe nói em sẽ tham dự tiệc weibo tối nay, vừa lúc anh thiếu bạn nữ đi cùng không bằng chúng ta hợp tác, sẵn tiện tuyên truyền Cẩm Cung luôn"
"Em muốn đi thảm đỏ với Điền Linh Vân"
Ngôn Lạc Hi ngay thẳng cự tuyệt.
Phó Luân cười nói: "Cũng hợp lý, tay phải một cô, tay trái một cô, anh còn không đẹp mặt sao?"
"Đi chỗ khác chơi, Vân nhi là của em"
Hai người cười đùa ra ngoài cổ thành Phó Luân hai tay nhàn nhã đút trong túi quần, quả nhiên phong lưu phóng khoáng, anh ta thoáng nhìn qua Ngôn Lạc Hi, nói: "《 Huynh muội xông về phía trước 》người đại diện của anh nói, phía bên họ đã gọi thông báo chúng ta chính thức gia nhập tổ tiết mục, chờ《 Cẩm Cung 》 đóng máy, chúng ta cùng nhau ăn mừng."
Ngôn Lạc Hi nhíu mày, "Sao em không nhận được thông báo?"
Phó Luân dừng lại, nhìn ngũ quan xinh đẹp của cô, nói: "Công ty em định giao tài nguyên cho Lý Trí Viện, đương nhiên sẽ không thông báo cho em biết.
Nhưng tổ làm chương trình nhiều lần nhấn mạnh nhất định là em mới được, tổng giám đốc Lục mới không thể không thỏa hiệp"
Ngôn Lạc Hi cười lạnh, Lục Chiêu Nhiên ở trước mặt cô một bên giả bộ tình thánh, một bên cật lực tìm kiếm tài nguyên cho cô ta, hắn thật giỏi!
Nếu Phó Luân không nói cô biết, chờ sau khi tổ tiết mục bắt đầu ghi hình, Lục Chiêu Nhiên sẽ lại lấy cớ nói cô không muốn tham gia nhường hết tài nguyên cho Lý Trí Viện.
Mà cô, lúc đó mang thêm tiếng xấu, có tiếng không có miếng!
Phó Luân nhìn sắc mặt cô tối tăm, anh ta nói: "Thật ra anh có một câu hỏi"
Ngôn Lạc Hi ngẩng đầu nhìn, "Câu hỏi gì?
"Lúc trước em nhìn trúng Lục Chiêu Nhiên ở điểm nào? Nhận phẩm hay tính cách anh ta có vẻ không được tốt lắm"
Ngôn Lạc Hi ngẩn ra, cô dời tầm mắt, nhìn đám mây mềm mại như bông nơi chân trời xa xa, nhẹ giọng nói: "Chắc là bị phân bò dán mắt"
Phó Luân nhìn thấy cô khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ bi thương, nhanh chóng xoa dịu bầu không khí:"Anh chỉ nghe nói có phân mắt trong mắt người yêu, chưa từng nghe đến phân bò, em là bò sao?" Nghe vậy, Ngôn Lạc Hi liền phục hồi tinh thần.
"Anh mới là bò"
Phó Luân cười cười, hai người đi vào bãi đỗ, anh ta lái xe đưa cô đến phòng làm việc của Điền Linh Vân.
Thật ra, Phó Luân tham gia cũng là do Điền Linh Vân dẫn dắt dụ dỗ.
Lưu lượng theo dõi tiểu sinh và nữ quốc dân số hai kha khá, bộ phim đang nổi tiếng một nửa, hơn nữa gần đây cả hai là đề tài bàn tán rất hot cho nên đồng thời được mời tham gia đêm weibo.
Thay xong lễ phục và trang điểm, thời gian vừa vặn, ba người ngồi xe bảo mẫu của Phó Luân đi khách sạn.
Ở ghế sau, Điền Linh Vân lặng lẽ thì thầm vào tai Ngôn Lạc Hi:"Chuyện hôm qua cậu nói, tôi đã làm xong, lát nữa trên weibo, nhất định có trò hay để xem"
Ngôn Lạc Hi thầm chọc chọc: "Mình biết ngay cậu đối xử với mình là tốt nhất mà"
Điền Linh Vân cười hắc hắc hai tiếng, thấy cô trang điểm cũng không che giấu được tiều tụy, hạ giọng hỏi: "Cậu tìm Lệ đại thần nhà cậu hỏi rõ chưa?"
"Còn chưa vào chủ đề, đã chọc anh ta giận rồi"
Ngôn Lạc Hi nghĩ đến cái khuy tay áo kia, như nghẹn ở cổ họng.
"Mau nói tôi biết, cậu làm sao chọc giận anh ta? " Trong mắt Điền Linh Vân lóe lên tia nhiệt tình hóng hớt chuyện.
Ngôn Lạc Hi: "....."
Đêm weibo mỗi năm một lần, một nửa ngôi sao của làng giới trí, doanh nhân và người mới nồi đều được mới tới và Lệ Dạ Kỳ cũng đã đến.
Trong phòng nghỉ phía sau sân khấu, người đàn ông một thân âu phục màu xám sắt thẳng tắp, làm nổi bật dung nhan tuấn mỹ có thêm một cỗ sắc bén khó gần.
Chu Bắc đứng ở phía sau nhắc nhở: "Thất gia, bên tổ chức thông báo cho tôi, bọn họ an bài Lê Trang Trang tiểu thư cùng anh đi thảm đỏ vào sân.".