Fan dưới lầu đối với việc này phản ứng kịch liệt, bởi vì trước đó Lạc Hi cùng tổng giám đốc giải trí Hằng Tinh sớm nở tối tàn.
Scandal bùng nổ, fan Thẩm Trường Thanh đặc biệt quá đáng, thậm chí còn mắng Ngôn Lạc Hi không khác gì “máy gặt nam thần”.
Cố Thiển lật lại bình luận, sợ tới mức vội vàng gọi điện thoại cho Ngôn Lạc Hi.
“Chị Lạc Hi, xin lỗi, là em liên lụy chị” Cố Thiển nghẹn ngào nói, trong lòng thật sự áy náy vô cùng.
Ngôn Lạc Hi nằm sấp trên sô pha, cô cũng vừa mới lướt weibo, vội vàng trấn an nói: "Đừng lo, chuyện này chị sẽ xử lý, ngoan, đừng khóc, nhìn em kìa sợ đến choáng váng rồi”
Cố Thiển thật sự cảm thấy rất có lỗi, đi làm trợ lý của cô, không vì cô làm bao nhiêu chuyện, ngược lại còn gây thê phiền toái cho cô.
Những cư dân mạng trên weibo mắng rất khó nghe, xem xong bây giờ trong lòng vẫn khó chịu, thật sự nhịn không được muốn lên weibo mắng lại, nhưng không thể tiếp tục rước thêm rắc rối cho Ngôn Lạc Hi nữa.
“Chị Lạc Hi, bây giờ em lên weibo làm sáng tỏ, người yêu Thẩm Trường Thanh là em chứ không phải chị" Cố Thiển không thể để Lạc Hi tiếp tục vì mình mà bị mắng.
Ngôn Lạc Hi gấp đến độ ngồi dậy, sợ cô xúc động lại dại dột:"Thiển Thiển, đừng làm chuyện ngu ngốc.
”
Fan vợ Thẩm Trường Thanh so với Phó Luân có hơn chứ không kém, nếu thật sự đi làm sáng tỏ, những fan điên cuồng còn không xé xác Cố Thiển ra.
Cô ấn ấn huyệt thái dương đang nhảy thình thịch:"Chuyện xấu như vậy, cũng chỉ hai ba ngày, qua đi sẽ không sao.
Nhưng nếu em tùy tiện làm sáng tỏ, sẽ mang phiền toái rất lớn cho em và Thẩm Trường Thanh, chuyện riêng tư cũng sẽ bị phóng đại vô hạn trước mặt cư dân mạng”
“Vậy làm sao bây giờ? "Cố Thiển gấp đến độ khóc không ngừng.
“Bỏ mặc, không thừa nhận cũng không phủ nhận, qua hai ngày nữa sẽ không giải quyết được gì"
Ngôn Lạc Hi gần đây đã quen bị người ta bôi đen trên hot search, đối với những người trên mạng mắng chửi đĩnh đạc, cô tổng kết một câu, chính là không ăn được nho nói nho chua.
Trấn an Cố Thiển xong, cô vùi mình trên sô pha tiếp tục lướt weibo, Ngôn Lạc Hi và Thẩm Trường Thanh đã chiếm vị trí thứ nhất trong bảng xếp hạng tìm kiếm nóng, cô mở ảnh ra vừa xem vừa suy nghĩ.
Thẩm Trường Thanh quá bất cẩn, bị người ta chụp lén cũng không phát hiện, người này rốt cuộc là nhắm vào phía Thẩm Trường Thanh, hay là cô?
Ngôn Lạc Hi nhìn tấm ảnh thứ hai, từ góc độ chụp ảnh, lúc ấy người chụp hẳn là ở bên tay phải bọn họ, bên kia là khu phòng nghỉ.
Cô nhớ rõ, lúc ấy khu nghỉ ngơi chỉ có Lê Trang Trang và trợ lý, cho nên lại là cô ta giở trò quỷ?
Thật đúng là âm hồn bất tán a.
Ngôn Lạc Hi rời khỏi weibo, gọi điện thoại cho Điền Linh Vân, "Điềm Điềm, giúp mình một việc”
Cúp điện thoại, cô gửi một loạt hình ảnh cho Điền Linh Vân, nếu Lê Trang Trang muốn dùng weibo làm thành vũ khí đối phó cô, cô sẽ không có đạo lý ngồi chờ chết.
Nhẫn nhịn năm lần, phản kích một lần, cô cảm thấy khoản mua bán này rất thiệt thòi.
Nửa giờ sau, Lê Trang Trang và con chó đã thành công đăng lên weibo, chiếm hết độ nóng của cô và Thẩm Trường Thanh, xếp hạng nhất trong hot search.
Cô bấm vào tìm kiếm thịnh hành, khi nhìn thấy tiêu đề ở trang bên trong, không khỏi bật cười, Điền Linh Vân còn tàn nhẫn và sắc bén hơn cô.
Tựa đề trên weibo là: Chị họ và chú chó, mãi mãi.
Bức ảnh bên dưới chính xác là cảnh ngày hôm đó Mai Mai đè Lê Trang Trang xuống và xé váy cô ta, lúc đó cô đã chụp vài bức ảnh không ngờ lại có ích.
Cô âm thầm thay đổi vài tài khoản bình luận, thả icon tức giận, thấy bình luận ở tầng dưới đã bị cô thành công đánh lừa, cô lùi bước, dự định hảo hảo thưởng thức vở kịch xé ép hàng năm này.
Lê Trang Trang vừa mới kết thúc, liền cảm giác nhân viên công tác bốn phía cùng với diễn tập quần chúng ánh mắt nhìn mình là lạ, không hiểu, mãi đến khi vào phòng thay quần áo, nhìn thấy top một trên weibo, cô ta giận đến tím mặt.
“Phanh" một tiếng, Lê Trang Trang tức giận đập điện thoại di động.
“Con khốn chết tiệt, thề không đội trời chung với cô”
Cô ta tự nhiên biết, đây là tác phẩm của Ngôn Lạc Hi, bởi vì ngày đó xấu mặt, chỉ có cô ở đó, ngoại trừ cô không còn người khác.
Nhìn bộ dạng chật vật của mình trong hình, Lê Trang Trang giận đến run người.
Tiểu Ngải bên cạnh không dám lên tiếng.
Lê Trang Trang tức giận đến ngồi ở trên ghế, cô ta phải nghĩ biện pháp, để Ngôn Lạc Hi trả giá vì hôm nay khiến cô ta mất hết mặt mũi.
“Máy gặt nam thần? "Lệ Dạ Kỳ buông văn kiện xuống, nhướng mày nhìn Chu Bắc.
Chu Bắc vội vàng đưa di động qua, anh nhận lấy lật xem từng ảnh, từ góc chụp tấm ảnh đầu tiên có chút xa, ngoại trừ khuôn mặt Thẩm Trường Thanh tương đối rõ ràng, người phụ nữ chỉ có thể nhìn thấy đang mặc một chiếc váy dài đến đầu gối hoa văn xanh trắng đan xen.
Trong tấm ảnh thứ hai, Ngôn Lạc Hi vừa vặn mặc chiếc váy đó xuất hiện.
Lông anh hắn nhíu lại.
Trong lòng Chu Bắc thấp thỏm, phu nhân thật rất biết trêu hoa ghẹo nguyệt, một tuần hai lần bởi vì scandal lên hot search, trong giới giải trí còn ai chơi lại cô?
Lúc này cậu ta nhịn không được có chút đồng tình với Thất gia, mỗi ngày ôm dấm chua cuồng uống thì thôi, còn muốn đi theo phía sau phu nhân thay cô thu thập cục diện rối rắm, thật là sự đáng thương vĩ đại.
"Đúng vậy a, thời gian trước tiểu thịt tươi Phó Luân, mấy ngày rồi thì tổng giám đốc công ty giải trí, còn hôm nay lại là Thẩm Trường Thanh nam thần quốc dân, phu nhân nhà ta đi tới chỗ nào quét ngang tới chỗ đó.
"
Chính là làm người đàn ông sau lưng cô quá vất vả, những lời cuối cùng này Chu Bắc không dám nói.
Lệ Dạ Kỳ bỏ di động xuống, ánh mắt trầm trọng:"Sau này có tin tức tương tự, không cần hỏi tôi, trực tiếp ngăn chặn lại"
“A, vậy là xong rồi? "Chu Bắc nghẹn họng trân trối nhìn nam nhân lạnh lùng đứng lên.
Lệ Dạ Kỳ lướt qua cậu ta đi ra ngoài cửa, "Tin tức hôm nay giữ lại trước, ngày mai hả chặn, sau này còn xuất hiện những loại tin như vậy, cậu bị trừ lương”
Chu Bắc khóc không ra nước mắt: "Tại sao vợ anh làm sai, lại đi trừ tiền lương tôi?"
"Cậu giám sát bất lực, không trừ lương cậu thì trừ lương ai?”
Lệ Dạ Kỳ bá đạo, cho dù anh xác định rõ
người ôm Thẩm Trường Thanh không phải Ngôn Lạc Hi nhưng người khác thì không nhận ra điều đó.
Nếu để cho danh tiếng của cô tiếp tục bị hủy hoại, e rằng cửa của ông nội khó mà vượt qua.
Chu Bắc: "! ! ”.