Ngôn Lạc Hi cùng Điền Linh Vân đến Haidilao dùng bữa, ăn xong cũng gần mười giờ.
Lệ Dạ Kỳ giữa chừng gọi một cuộc điện thoại, biết cô và Điền Linh Vân ở cùng một chỗ, chỉ dặn dò cô về nhà sớm một chút.
Ngồi vào trong xe, Ngôn Lạc Hi lấy điện thoại ra, trong tin nhắn lẳng lặng một tin chưa đọc, thời gian nửa giờ trước.
"Lạc Lạc, hủy hợp đồng anh để ở trên bàn làm việc, em không muốn gặp anh, vậy em dành thời gian tự mình tới lấy đi"
Nhìn thấy bốn chữ hủy hợp đồng, Ngôn Lạc Hi quả thật động tâm.
"Vân nhi, đưa mình tới giải trí Hằng Tinh" Ngôn Lạc Hi thu di động, nói với Điền Linh Vân đang khởi động xe.
Điền Linh Vân một bên lái xe khỏi bãi, một bên nói: "Nhị Lạc, trễ lắm rồi, hay là ngày mai hả tới?"
"Lục Chiêu Nhiên nói anh ta để hợp đồng trên bàn làm việc, nếu bây giờ không đi lấy lại, ngày mai anh ta thay đổi thì làm sao?" Ngôn Lạc Hi nóng lòng nói, hợp đồng của cô với Hằng Tinh đã hết hạn, nếu Lục Chiêu Nhiên không thả người, cô lại phải mất chút công phu mới có thể thành công hủy hợp đồng.
Hôm nay hắn chủ động hủy hợp đồng coi như cũng là tiết kiệm chút công sức, còn tránh tiếp xúc với hắn, có đạo lý gì mà không đi lấy?
Điền Linh Vân trầm mặc lái xe, luôn cảm thấy việc này có chút không đúng, nhưng không thể nói không đúng chỗ nào.
Xe dừng bên ngoài Hằng Tinh giải trí, Điền Linh Vân nguyên bản muốn cùng đi lên, nhưng bãi đỗ xe nơi đó dừng lại một chiếc màu đen xe thương vụ, chắn hơn phân nửa làn không thể vào được, đành dừng ở ven đường chờ đợi.
"Nhị Lạc, bên này có cảnh sát giao thông, tôi sẽ không đi cùng cậu, lấy được hợp đồng lập tức đi xuống nha"
"Được" Ngôn Lạc Hi đẩy cửa xuống, đi lên văn phòng.
Khi sáng lập giải trí Hằng Tinh, chỉ thuê nửa tầng lầu, cộng thêm tiểu muội làm việc vặt, cũng không quá hai mươi người.
Mùa hè ngay cả điều hòa cũng không có mà dùng, cuộc sống ngột ngạt như vậy nửa năm trôi qua.
Sau khi Lục Chiêu Nhiên nâng đỡ nghệ sĩ đầu tiên là Vu Hạo nổi tiếng công ty mới dần lớn mạnh, hiện giờ đã thuê cả tòa nhà làm văn phòng đắt nhất khu vực, trở thành người nổi bật trong giới giải trí.
Ngôn Lạc Hi đi thang máy lên, tâm sự nặng nề, cũng không phát hiện tòa nhà văn phòng yên tĩnh đến gần như quỷ dị.
Đi tới bên ngoài phòng làm việc của Lục Chiêu Nhiên, trên hành lang vang vọng tiếng giày cao gót gõ xuống đất, căn phòng tối tăm tĩnh mịch, trong lòng Ngôn Lạc Hi không khỏi bất an, ấn công tắc theo trí nhớ.
Bập bập hai tiếng nơi này vẫn tối đen.
Cô hoài nghi nhíu mày, "Đèn hỏng rồi sao?"
Cô lấy điện thoại từ trong túi, ấn đèn pin chiếu sáng, đẩy cửa phòng làm việc đi vào.
Cô đi tới bên cạnh bàn làm việc, nhìn thấy một phần văn kiện đặt ở trên bàn, cô không chút nghĩ ngợi cầm lấy ôm vào trong ngực, xoay người rời đi.
Mới vừa đi ra khỏi phòng, bỗng nhiên ánh đèn chói loá làm cô nheo hai mắt lại, bóng người trước mắt nối tiếp nhau, tiếng bước chân ùn ùn kéo đến, bên tai truyền đến thanh âm hớt hãi đan xen của Lý Trí Viện.
"Chị Lạc Hi, muộn thế này chị lén lút đến văn phòng tổng giám đốc Lục làm gì?"
Ngôn Lạc Hi điều chỉnh ánh sáng mở mắt nhìn, Lý Trí Viện đứng cùng mấy người trước mặt, hai khuôn mặt quen thuộc tiểu nghệ sỹ công ty vừa ký hợp đồng còn có hai bảo vệ ngày thường cô cũng có giao tiếp.
Chỉ là lúc này, ánh mắt bọn họ nhìn cô một kiểu xa lạ.
Văn kiện trong tay đột nhiên bị lấy đi, cô định chộp lại nhưng Lý Trí Viễn đã giật lấy, lùi lại một bước, giơ lên trước mặt mọi người, kiêu ngạo nói: “Đây là kịch bản do công ty viết ra, Chị Lạc Hi nửa đêm lẻn tới đây trộm kịch bản, chị muốn làm gì?"
Ngôn Lạc Hi híp mắt không nói gì, trong đầu đem sự tình xâu chuỗi một chút, cô đại khái biết đây là một cảnh Lý Trí Viện tự biên tự diễn, môi đỏ mọng khẽ mím, từ trong cổ họng phát ra một tiếng cười lạnh.
Lý Trí Viện nhìn cô chột dạ đến lời đều nói không nên liền dáng vẻ đắc ý tăng vọt:"À, hiểu rồi, cô sắp hết hạn hợp đồng muốn đem tài nguyên công ty cho tân ông chủ, cô cũng quá đê tiện"
"Lý Trí Viện suốt ngày tính kế tôi, cô không mệt sao?" Ngôn Lạc Hi thản nhiên hỏi, ngay cả giải thích cũng không có.
Lý Trí Viện lạnh lùng "A" một tiếng.
"Cô sắp chết tới nơi có gì đáng để tôi tính kế? Rõ ràng lòng lang dạ sói, không biết ông chủ cũ tốt thế nào.
Chú Trương mau gọi báo cảnh sát, cũng thông báo chonphóng viên, tôi muốn đem chuyện xấu cô ta làm lan truyền ra ngoài để cô ta cút khỏi cái vòng này"
Ngôn Lạc Hi lẳng lặng nhìn cô.
Không khóc lóc cầu xin tha thứ như trong tưởng tượng, ánh mắt Lý Trí Viện càng mang theo chút âm trầm, cô ta dốc hết công sức diễn xong cảnh này chính là muốn Ngôn Lạc Hi trở thành quá khứ vĩnh viễn.
Chỉ cần cô cút khỏi giới giải trí, vĩnh viễn sẽ không trở thành chướng ngại vật của cô ta.
Chú Trương khó xử liếc mắt nhìn Ngôn Lạc Hi, ông ấy ở công ty lâu nhất, vẫn nhớ Ngôn Lạc Hi đã tuyển ông công ty làm việc, chất chừ một lát rồi nói:"Cô Lý, hay là thông báo cho tổng giám đốc Lục, chờ anh ấy quyết định rồi báo cảnh sát cũng không muộn"
Lý Trí Viện ánh mắt độc ác nhìn chú Trương, "Lục tổng đem chuyện này giao cho tôi toàn quyền xử lý, tôi nói báo cảnh sát thì báo cảnh sát, nói nhảm một chữ nữa, tôi lập tức đuổi chú"
Chú Trương không muốn mất việc, đành phải ra ngoài gọi điện thoại báo cảnh sát.
Lý Trí Viện cầm văn kiện đi một vòng quanh Ngôn Lạc Hi, tấm tắc nói: "Ngôn Lạc Hi, không quỳ xuống cầu xin tôi sao? Cô phải biết, chuyện xấu hôm nay một khi truyền ra ngoài, cô không bao giờ có thể đặt chân vào giới giải trí nữa.
"Tôi cầu xin cô, cô sẽ bỏ qua cho tôi sao? "Ngôn Lạc Hi không có cảm xúc hỏi ngược lại.
Lý Trí Viện vòng tới trước mặt cô, bộ dáng cao cao tại thượng, cầm văn kiện chống cằm, cười đắc ý mà tự mãn:"Cô không thử, làm sao biết tôi có thể bỏ qua cho cô hay không?"
Ngôn Lạc Hi cực kỳ không dễ dàng, đưa tay muốn đoạt lại văn kiện.
Lý Trí Viện phản ứng cực nhanh, ôm văn kiện vội lui vài bước, tránh thoát công kích của cô, vẻ mặt phẫn nộ cùng ảo não, thiếu chút nữa lơ là bị cô đoạt đi, "Ngôn Lạc Hi, tôi khuyên cô không nên giãy dụa, lúc này đây, tôi sẽ triệt để đá cô ra khỏi cái vòng luẩn quẩn này".
Ngôn Lạc Hi thu tay về, thờ ơ nhìn cô, nhướng mày, "Vậy sao?"
Phóng viên tới rất nhanh, mấy nhà truyền thông chủ lưu đeo máy quay sẵn, tựa hồ đã sớm chờ ở dưới lầu, chỉ nghe một tiếng hiệu lệnh của Lý Trí Viện liền xông vào, ghi lại một màn lịch sử này.
Thấy phóng viên đến trước cảnh sát, Ngôn Lạc Hi thở phào nhẹ nhõm.
Máy quay nhanh chóng nhắm ngay cô, đèn flash như sóng biển liên tiếp, phóng viên bắt đầu sắc bén hỏi.
"Cô Ngôn, cô trộm kịch bản công ty là muốn đầu quân vào ông chủ mới sao?"
"Cô Ngôn, ông chủ mới của cô là công ty nào, cô trộm kịch bản là bọn họ bày mưu đặt kế sao?"
"Cô Ngôn, nghe nói cô có quan hệ yêu đương với Lục tổng của Hằng Tinh, chuyện cô trộm kịch bản là vì yêu sinh hận trả thù Lục tổng không nâng đỡ cô sao? Xin nói đơn giản hai câu".