Hơn nữa còn không có thức ăn, chỉ có thể đi hái rau dại hoặc lấy đồ đến nhà xã viên đổi rau củ quả mà bọn họ để lại trong đất trồng rau của nhà mình.

Cho nên, lúc trước sắp xếp thay phiên nấu cơm, là thương lượng xong mỗi ngày bổ sung thêm rau dại, hôm đó ai nấu cơm thì người đó phụ trách đi tìm hái.

Đối với việc này, Phong Tri Ý không có dị nghị gì:"Được, lát nữa tôi sẽ đi.

”Dù sao hôm nay cô cũng không có việc gì, đúng lúc cô đang muốn đi làm quen với hoàn cảnh nơi này.

Hạ Mai hơi giật mình, dường như cô ta không ngờ Phong Tri Ý lại dứt khoát như vậy.

Nhưng mục đích của cô ta không phải là như thế:"Cô có biết đi đâu tìm rau dại không? Cô có biết rau dại trông như thế nào không? Không phải đừng cậy mạnh, lấy đồ đến nhà xã viên đổi chút rau đi.

”Hai ngày trước cô ta ăn đồ ăn Phong Tri Ý mua được đã sướng miệng, vị đắng của món rau dại sáng nay khiến cô ta nuốt không nổi, cho nên cô ta lại có ý đồ với cô.

Phong Tri Ý không để ý tới cô ta, cô lập tức thu dọn đi ra cửa.

Mộng Trang đại đội nằm ở giữa một cánh đồng rộng lớn, mà toàn bộ cánh đồng lại ẩn nấp trong một ngọn núi lớn trùng điệp.

Chỉ có một con sông lớn ở trước thôn đung đưa, quanh co về phía vách đá thẳng đứng rồi biến mất không thấy.

Lúc này đang là tháng ba cuối mùa xuân, mùa của vạn vật sinh sôi, chim bay cỏ mọc, cánh đồng hoa cải dầu màu vàng kim từng mảnh từng mảnh, cùng từng khối lúa mì xanh vàng, trong mưa phùn tí tách, tươi mát như đang gột rửa.

Xa sơn như cặp lông mày của người phụ nữ đẹp, như ẩn như hiện ở mông lung trong mưa bụi có vẻ hết sức mơ màng, như tranh thủy mặc xanh đỏ tràn ngập tình thơ ý họa.

Phong Tri Ý lưng đeo giỏ tre, tay cầm ô, cô đi trên con đường nhỏ nông thôn mưa bụi mù mịt.

Giống như si như say mà thưởng thức thế giới thần tiên dưới mưa bụi mênh mông bao phủ, chợt nghe thấy phía sau có tiếng gọi với theo cô:"Thanh niên trí thức Trần! Thanh niên trí thức Trần, chờ một chút!”Phong Tri Ý quay đầu lại, nhìn thấy Hứa Lê Hương mặc áo tơi, đội nón, xách sào trúc chạy tới, nhếch môi mỉm cười:"Trùng hợp quá? Cô đi đâu vậy?”Nhìn Phong Tri Ý cầm ô ở mua bụi lất phất bỗng nhiên quay đầu lại, đứng ở cánh đồng hoa cải dầu cười dịu dàng thanh tú.

Trong nháy mắt đó, cô khiến cho cảnh đẹp điền viên này đều bị mờ nhạt.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play