Mùa đông thứ mười bảy

Chương 6


1 năm

trướctiếp

Tối thứ sáu.

Lúc tôi ra khỏi thư viện thì đã mười giờ rưỡi.

Trên đường hầu như không có ai.

Ngày đó không tính là trùng hợp lắm, tôi đụng phải một hiện trường của vụ bắt nạt.

Hai nữ sinh giữ chặt Bạch Thanh Nguyệt, một nữ sinh khác điên cuồng tát cô ta.

Miệng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

"Cô làm sao lại đê tiện được như vậy, tôi mang bạn trai trở về ký túc xá thì làm sao? Cô cần phải đi mách với giáo viên hướng dẫn sao? Mẹ nó cô thích quản chuyện người khác đến vậy à?"

Mặt Bạch Thanh Nguyệt giống như đều bị tát đến sưng lên.

Đây là con đường duy nhất tôi trở về phòng ký túc xá, tôi trốn cách đó không xa.

Đáy lòng không hề gợn sóng.

Chỉ hy vọng bọn họ mau chóng kết thúc, để cho tôi về.

Cũng may, không tới vài phút, bọn họ thấy Bạch Thanh Nguyệt không phản kháng, cũng tiêu tan sự tức giận.

Bỏ cô ta lại và bỏ đi.

"Nhìn đủ chưa?"

Bạch Thanh Nguyệt ngồi dưới đất, bỗng nhiên lên tiếng.

Tôi bình tĩnh đi ra, "Tôi đối với chuyện của các cô không có hứng thú, chỉ là đi ngang qua mà thôi."

Cô ta cười khẽ một cái, "Cô cho rằng cô ta thật sự là bởi vì tôi tố cáo với giáo viên nên mới đánh tôi sao?"

Bạch Thanh Nguyệt nhẹ kéo tóc bên tai xuống.

"Cô ta là bởi vì bạn trai cô ta lấy lòng tôi, nên cô ta mới tức giận."

"Tôi không khổ sở." Cô ta nói, "Điều này ít nhất chứng minh tôi chỉ cần đứng ở nơi đó, sẽ có một đống nam sinh như tre già măng mọc thi nhau đến lấy lòng tôi."

"Bao gồm cả Bùi Tư Hành." Cô ta cười.

Một cơn khó chịu xông lên ngực tôi.

"Không liên quan đến tôi."

Bạch Thanh Nguyệt quả nhiên không thanh thuần như vẻ bề ngoài.

Tôi không muốn nghe mấy lời kỳ lạ của cô ta.

Đang muốn xoay người rời đi, nhưng cô ta nhất thời giống như đi.ên rồi, đứng lên chạy tới bắt lấy tôi.

"Cô thích Bùi Tư Hành phải không?"

"Làm sao bây giờ? Nhưng anh ấy thích tôi nha."

Cô ta nhìn tôi, cong môi cười.

Tôi bị chọc vào điểm đau, đẩy nhẹ cô ta ra.

"Cô có bệnh sao?"

Bạch Thanh Nguyệt bỗng nhiên giống như đứng không vững, ngã xuống đất.

Tôi sửng sốt một chút.

... Tôi cũng không có dùng sức mà.

"Hứa Chiêu!"

Cả người tôi cứng đờ.

Chủ nhân của âm thanh phía sau tôi không thể quen thuộc hơn.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp