"Con đừng nói linh tinh! Chị Tiểu Nhan của con còn đang ăn cơm đấy." Chồng của dì Trương vội vàng ngăn cản con gái mình, ông hơi xấu hổ nói: "Tiểu Nhan à, không phải như thế đâu..."
Ông nhớ Nhan Khuynh là một bậc thầy về huyền thuật, con gái mình nói bậy bạ trước mặt bậc thầy huyền thuật chính là có ý nói bóng nói gió. Nhưng ông ngốc nghếch không biết giải thích thế nào, càng nói càng xui, cuối cùng Nhan Khuynh đành tiếp lời thay họ, tránh người đàn ông chất phác và lương thiện này rơi vào thế khó xử.
"Con hiểu ý của chú mà, xin chú đừng quá lo lắng." Nhan Khuynh nói xong sờ đầu ủ rũ của Lư Tuyết một cái: "Ăn cơm xong em kể cho chị nhé! Chị cũng cảm thấy chuyện này khá thú vị đó!"
"Ừm." Bàn tay của Nhan Khuynh rất ấm, lúc sờ đầu Lư Tuyết còn mang vài vẻ cưng chiều. Lư Tuyết không nhịn được chủ động cúi người dụi mắt, đôi mắt híp lại cùng khuôn mặt non nớt kia, nhìn qua rất giống một chú hamster nhỏ lông bông.
Nhan Khuynh thấy vậy không kiềm chế được, lại vò tóc cô ấy.
Chị Tiểu Nhan rất thích mình! Ánh mắt Lư Tuyết lập tức trở nên sáng ngời.
Vợ chồng dì Trương cùng nhìn nhau, trong lòng cảm thấy con gái mình đúng là hết thuốc chữa rồi. Nhưng nghĩ lại, con bé vẫn luôn ngưỡng mộ Nhan Khuynh từ khi còn nhỏ, giờ nhìn thấy nó làm cái vẻ như vậy cũng quen mắt rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play