Cùng lúc đó, ánh mắt của Ngụy Nguyên và Vu Đông Tuấn cũng đổ dồn vào Nhan Khuynh.
Ngụy Nguyên đã ăn lỗ nặng trên tay Nhan Khuynh, huống chi còn có Cảnh Hoài đứng sau cô cho nên hắn cũng không dám tới gần. Mặc dù Vu Đông Tuấn cũng rén nhưng tà tâm của anh ta với Nhan Khuynh vẫn chưa chết. Luôn cảm thấy Nhan Khuynh với Cảnh Hoài ở bên nhau không bằng nhiệt tình của họ lúc học đại học.
Khi đó, Nhan Khuynh sẽ nấu những hộp cơm thật ngon cho anh ta, hàng ngày cũng mang trái cây các loại cho anh ta, chăm sóc rất chu đáo. Hiện tại ở với Cảnh Hoài, xem ra Nhan Khuynh sẽ không làm chuyện như vậy. Cho nên Vu Đống Tuấn cảm thấy thật ra Nhan Khuynh cũng không có ý gì với Cảnh Hoài, nói không chừng hồi đó bị anh ta làm tổn thương sâu sắc nên mới tìm người săn sóc như Cảnh Hoài để trả thù anh ta.
Cẩn thận nghĩ lại, Nhan Khuynh thời đại học thật dễ thương làm sao! Trong nhà ma, rõ ràng cô không hề sợ hãi chút nào nhưng chỉ để được chính mình ôm một cái, mà véo chân tới sưng tấy để ép khóc.
Nghĩ như vậy, mặc dù trước đó Cảnh Hoài đã cảnh cáo anh ta, nhưng ánh mắt Vu Đông Tuấn vẫn rơi vào trên người Nhan Khuynh, liếc mắt đưa tình rất gắt.
Tuy nhiên Nhan Khuynh chỉ cảm thấy đau mắt và đau đầu, cô muốn đấm chết tất cả bọn họ, đuổi những thứ chậm phát triển trí tuệ này ra xa khỏi mình. Về phần Phó Du ở bên cạnh, cô ấy nhìn họ như lũ tâm thần.
Nhưng có những thời điểm không phải lúc nào Nhan Khuynh thấy cay mắt là không cần nhìn nữa, dù sao chỉ cần Nghê Ngọc ở đó, cảnh tượng đó dù có bình thường đến mấy cũng sẽ lập tức biến thành một cảnh máu chó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT