“Chuyện gì thế này? Người đâu rồi?” Giả Văn Hàm vội vàng hét lên, nhưng vừa kêu được vài câu bỗng cảm thấy có gì đó không đúng.
Nơi này hơi kỳ quái, mặc dù là phòng tạm giam, nhưng lại chỉ có một mình anh ta, yên tĩnh quá mức đến nỗi nghe được cả tiếng hít thở.
Sao lại như thế này? Giả Văn Hàm càng lúc càng thấy sợ hãi, co ro giống một chú chim non sợ cành cây sắp gãy.
Trong không khí có mùi gì đó bay đến, không khó ngửi nhưng cũng không thơm tho, hơi giống mùi thuốc khử trùng ở bệnh viện.
Mồ hôi lạnh trên trán Giả Văn Hàm rơi xuống từng giọt từng giọt, cùng lúc đó có một điều khiến anh ta kinh hãi, chính là đột nhiên có một bàn tay bé nhỏ đặt trên vai anh ta.
Không, anh ta cũng không rõ có phải là tay hay không. Thậm chí anh ta còn không chắc vật đang ghé trên vai anh ta có phải là người hay không nữa.
Thân hình đen xì trông giống con người, cái đầu màu da người, mắt và mí mắt cũng chưa phát triển đầy đủ, nhưng dù vậy, anh ta vẫn có thể cảm nhận rõ ràng sự oán hận tràn ngập trên người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT