Không lâu sau khi tôi rời đi, Tiêu Vân cũng rời khỏi căn phòng ngột ngạt đó. Cô ấy ngồi xuống ghế cách tôi không xa, im lặng không lên tiếng, bắt đầu lặng lẽ khóc. Tôi nghiêng người sang một bên, lặng lẽ đưa từng tờ giấy một cho cô ấy lau nước mắt. Chẳng bao lâu, đống giấy xì mũi đã chất thành một ngọn núi nhỏ trên bàn.

Cô ấy xích lại gần tôi hỏi” Sao cô không tới an ủi tôi?”

Tôi sửng sốt: “ Cô đây là đang chờ tôi an ủi ấy hả?”

Cô ấy gật đầu, tôi lên tiếng “ Nếu như cô vì đã thoát chết trong gang tấc mà khóc vì hạnh phúc, sau khi biết chân tướng nhớ tới những chuyện đã từng làm trong quá khứ mà xấu hổ, tôi có thể tìm cách an ủi cô. Nhưng nếu cô khóc vì tình yêu của mình với Tiêu Dịch không thành là bởi bị người khác chi phối trong khi thực tế Tiêu Dịch không phải là người xứng đáng được yêu thì quên đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play