*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 25: Phát Trực Tiếp Tử Vong

Beta: Hana

"Cẩn thận Úc Hòe, lập trường của anh ta khác chúng ta"

-

Sau khi tạm biệt Úc Hòe, Hạ Tử Hành ồn ào thảo luận với mọi người, bốn người cũng đi tới cửa phòng của cậu ta luôn rồi.

"Đêm nay kiểu gì tôi cũng mất ngủ cho xem," Hạ Tử Hành đau khổ ra mặt, ôm gối trong tay: "Hôm nay lập đội rất tuyệt vời, vừa nhắm mắt vào là tôi lại thấy hốc mắt lẫn lộn máu thịt của La trưởng lão, đánh thẳng vào linh hồn."

"Cậu cũng đâu phải chưa từng gϊếŧ yêu quái." Thần Nhiên đã bình thường trở lại, hắn lựa chọn quên đi chuyện mình vừa rồi mình cũng sửng sốt mất nửa ngày, cực kì có khí phách của nhóm trưởng, "Cậu sợ cái gì?"

"Cái này không giống, bình thường tôi gϊếŧ yêu quái cũng không có ngồi nói chuyện với bọn họ cả tiếng đồng hồ. Nói gϊếŧ là gϊếŧ, Úc Hòe thật sự là lật mặt còn nhanh hơn lật sách nữa......"

"Đây không phải là còn kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn cả phim ma hả." Từ Dĩ Niên thấy cậu ta còn sợ hãi, không tim không phổi cười lên tiếng.

Hạ Tử Hành quay đầu nhìn cậu.

Ngoại trừ nhất thời ngạc nhiên, Từ Dĩ Niên có vẻ cũng không để chuyện này trong lòng. Cậu ta vẫn nghĩ mình đã bạo gan rồi, ai mà ngờ Từ Dĩ Niên còn bạo gan hơn, là người yêu cũ của Úc Hòe thế mà vẫn có thể ở chung bình thường.

"Không chỉ mình tôi sợ đâu," Hạ Tử Hành ý đồ lôi người khác vào chịu tội thay, "Anh Diệp cũng bị dọa cho choáng váng luôn."

Cậu ta nói xong câu đó, quăng ra mục đích thật sự của mình: "Anh Diệp, hay đêm nay hai chúng ta ngủ chung đi? Chúng ta dựa vào nhau nè."

Diệp Tiễu không tiếp lời cậu ta, chỉ nói: "Tôi nhớ tới một chuyện."

Từ Dĩ Niên nghe đến đây nhìn hắn thêm một lát. Cậu chưa bao giờ nhìn thấy Diệp Tiễu thất thố khi nào, nhưng Diệp Tiễu rõ ràng không muốn nhắc tới, vậy cậu cũng sẽ không  truy hỏi đến cùng.

"Thật ra không phải tôi sợ cái chết của La trưởng lão." Hạ Tử Hành bỗng nhiên nói, "Ông ta với Hoa Hành Cảnh đều là Huyễn yêu, là yêu quái cùng một tộc.....Làm ra loại chuyện này với người cùng tộc của mình đúng là rất kỳ lạ. Với lại Hoa Hành Cảnh, anh ta....Anh ta cũng không còn cách nào, lúc nghe kể chuyện cũ tôi cảm thấy anh ta rất đáng thương, nhưng nếu anh ta muốn gϊếŧ nhiều người như vậy, tôi...."

Trong phòng nháy mắt yên tĩnh hẳn.

"Đầu óc không thông minh, vậy mà còn nghĩ thật nhiều." Thần Nhiên phá vỡ trầm mặc trước, hắn kéo mở cửa, "Đừng có nghĩ nữa, cậu đi ngủ đi."

"Tôi cũng đi." Diệp Tiễu cũng theo ra cửa.

Thấy Từ Dĩ Niên cũng muốn rời đi, Hạ Tử Hành giãy chết: "Tiểu Từ ca, đừng đi mà! Cậu có muốn ngủ với tôi không?"

"Không muốn," Từ Dĩ Niên từ chối không thương tiếc, "Tôi không ngủ với người nhát gan."

"....."

Hạ Tử Hành còn muốn nói gì đó, trước mặt đột nhiên tối sầm, trong nháy mắt mất đi ý thức.

Từ Dĩ Niên thấy cậu ta ngã xuống giường, bị chọc cười: "Ê, cậu còn chơi xấu với tôi hả?"

Cậu gọi hai tiếng, người đang ngất xỉu cũng không có phản ứng gì, Từ Dĩ Niên nhận ra có gì đó không đúng.

"Hạ Tử Hành? Tỉnh dậy! Hạ Tử Hành!....Thần Nhiên! Thần Nhiên đừng đi!" Từ Dĩ Niên chạy ra khỏi phòng, gọi Thần Nhiên với Diệp Tiễu còn chưa đi xa, "Hạ Tử Hành bất tỉnh rồi!"

Hai người vòng trở lại, xác định bạn mình đã ngừng cả thở, Thần Nhiên quyết đoán nói: "Cậu đi tìm Úc Hòe, Diệp Tiễu ở chỗ này trông cậu ta, tôi đi gọi cho học viện."

-

Tiếng đập cửa dồn dập khiến Úc Hòe dừng lại động tác, anh tắt vòi hoa sen, thuận tay cầm lấy cái khăn tắm đi ra cửa.

Quả nhiên, nam sinh tóc đen mắt đen đứng bên ngoài, vẻ mặt lo lắng nhìn anh.

Theo tiếng mở cửa, hơi nóng ẩm ướt ập thẳng vào mặt. Nhìn thấy tứ chi thon dài hữu lực của yêu tộc, bọt nước còn đang lăn trên da....

Tai Từ Dĩ Niên nóng lên, lại lắc mạnh đầu: "Hạ Tử Hành không còn thở nữa!"

Cậu như tìm được cứu tinh, nói nhanh như gió: "Vừa nãy bọn tôi ngồi trong phòng nói chuyện, cậu ta đột nhiên ngừng thở không còn nhịp tim."

Thể chất của trừ yêu sư khác với người thường, thường sau khi bị đánh dấu sẽ không trực tiếp hôn mê, một khi xảy ra bất thường, việc này chỉ có một nghĩa_____

"Huyết tế bắt đầu rồi."

Nhớ tới phán đoán ban đầu của Nguyên Mộ, Úc Hòe nhíu mày, cũng hơi kinh ngạc: "Động tác của Hoa Hành Cảnh cũng thật nhanh, thì ra máy ước nguyện còn có thể sử dụng cả tế phẩm trong không gian khác...."

"Thần Nhiên gọi cho học viện, cậu ta bảo tôi tới tìm anh."

Vẻ mặt Úc Hòe cuối cùng cũng thay đổi, anh nhìn chằm chằm Từ Dĩ Niên vài giây, giọng điệu bình tĩnh: "Tôi biết rồi, cậu về trước đi. Lát nữa tôi gọi người tới chú ý đến các cậu."

Anh nói xong chuẩn bị ra khỏi cửa, không nghĩ tới Từ Dĩ Niên cũng bước lên một bước, nhìn chằm chằm lại anh: "Vậy anh định đi làm cái gì?"

Bốn mắt chạm nhau, yêu tộc đối diện không nói chuyện. Từ Dĩ Niên theo trực giác truy hỏi: "Không phải là anh muốn đi tìm Hoa Hành Cảnh đó chứ?"

Dưới ánh nhìn chăm chú của cậu, Úc Hòe thừa nhận: "Ừm."

"Tôi cũng đi." Lời vừa ra khỏi miệng, Từ Dĩ Niên nhớ tới anh từng nhẹ nhàng bâng quơ từ chối không chịu cho cậu tham gia hành động, vội vàng khoe khoang, "Tôi lợi hại hơn trước đây nhiều, chỉ một chữ mạnh, tuyệt đối sẽ không kéo chân sau anh đâu. Ngoại trừ hội đấu giá, lần thi thực hành nào tôi cũng thắng 100 phần trăm_____"

"Đi thôi."

"Chỉ cần anh dẫn tôi đi, phần thắng sẽ thêm một nửa nữa.....Hả?" Từ Dĩ Niên không ngờ anh dễ nói chuyện như vậy, gật đầu thật mạnh, "Đi, xông lên!"

Nếu muốn đưa người chết về lại trần thế, tìm được linh hồn là bước quan trọng nhất.

Dưới tình huống bình thường, linh hồn người chết sẽ quanh quẩn ở nơi tử vong, mặc dù bởi vì chuyển thế rời đi, nơi này ít nhiều cũng sẽ để lại dấu vết của linh hồn. Nhìn ngọn núi sâu nặng nề hơi thở chết chóc trước mặt, Từ Dĩ Niên đứng trong gió đêm hơi nheo mắt lại.

Đúng như La trưởng lão nói, Hoa Hành Cảnh gϊếŧ sạch sinh vật sống trên núi Dao, máu yêu quái bám vào vách núi, xáƈ ŧɦịŧ thối rữa hóa thành bùn, oán khí nồng đậm bao trùm khắp xung quanh. Núi Dao là nơi có khả năng tìm thấy Hoa Hành Cảnh nhất, đề phòng ngộ nhỡ, Úc Hòe dặn Nam Chi và Tạ Kì Hàn tách ra đi đến nhà lớn tộc Huyễn yêu và phần mộ của Hoa Hành Nghệ.

Rõ ràng đang giao mùa xuân hạ, thế mà cả ngọn núi như bị phủ lên một lớp băng lạnh. Tiếng chuông điện thoại trong khung cảnh tĩnh mịch này đặc biệt chói tai, Từ Dĩ Niên liếc mắt nhìn tên người gọi.

Là Thần Nhiên.

"Từ Dĩ Niên!" Nam sinh đầu dây bên kia gần như nghiến răng nghiến lợi, "Cậu chạy đi đâu rồi?! Tôi bảo cậu đi tìm Úc Hòe, chứ không bảo cùng hành động với anh ta!"

Thần Nhiên tức muốn bùng nổ, giọng không bé tí nào, Úc Hòe nghe vậy liếc mắt nhìn sang.

Từ Dĩ Niên hơi xấu hổ, vô liêm sỉ quăng nồi trở lại: "Thì ra cậu có ý này hả? Lần sau nhớ nói rõ ràng nha."

"...." Hô hấp Thần Nhiên càng nặng nề hơn, ngay lúc Từ Dĩ Niên cho là hắn định mắng trở lại, Thần Nhiên trầm giọng xuống: "Xảy ra chuyện rồi! Vừa mới nãy, lại có hơn một trăm ngàn người trở thành tế phẩm huyết tế."

Vừa báo tình hình cho học viện không lâu, liên hệ viên của cục trừ yêu gửi qua một đoạn phát sóng trực tiếp, Thần Nhiên đang thắc mắc sao bên kia lại gửi thứ này qua, vừa mở video, hắn với Diệp Tiễu đều ngây người.

"Mọi người bình luận giúp mình chút nào! Phòng trực tiếp của mình vừa đổi khẩu hiệu!" Giọng của streamer trong video cực kì cuốn hút, "Phiền mọi người đánh khẩu hiệu vào màn hình nhé, để những khán giả mới tới có thể nhìn thấy, '0 giờ lựa chọn sáu chú cá koi'_____Đây chính là khẩu hiệu mới nhất."

*Cá koi là biểu tượng của may mắn, ở đây ý nói 12h đêm sẽ lựa chọn ra 6 người may mắn nhất

"Về quy tắc hoạt động của cá koi, mình sẽ giải thích lại với mọi người một chút, bởi vì hôm nay là lễ hội hết mình mua sắm thương mại điện tử 14/7 mỗi năm một lần của chúng ta, thương hiệu baba sẽ chuẩn bị cho mọi người phúc lợi chưa từng có! Bọn mình sẽ lựa chọn ra 6 chú cá koi may mắn trong một phút từ 0:00 đến 0:01, chỉ cần nguyện vọng của cá koi hợp pháp____nhắc nhở các vị một chút, nhất định phải hợp pháp hợp quy định nhé! Với lại nếu bạn muốn mua một hòn đảo ở Thái Bình Dương, như vậy cũng không được đâu, nguyện vọng vượt quá 50 vạn là trực tiếp mất hiệu lực tại chỗ luôn. Chỉ cần phù hợp với hai điều kiện này, thương hiệu của bọn mình sẽ thực hiện nguyện vọng cho các cá koi, thật không thể tưởng tượng nổi phải không? Ha ha ha ha mình cũng không dám tin tưởng! Ban đầu lúc nghe thấy đề nghị này mình trực tiếp, trời đất, không phải tui đang nằm mơ chứ! Thật sự là quá hào phóng mà!"

*Cái thương hiệu baba nó kiểu như kim chủ baba ấy, chứ không phải thương hiệu đó tên là baba đâu trời ơi vừa edit vừa cười té ghế

Trên màn hình hiển thị có 2 triệu người đang xem phát sóng trực tiếp, hơn nữa còn số này vẫn đang nhanh chóng tăng lên.

Để số liệu trông đẹp hơn, nền tảng trực tiếp thường sẽ tung ra số lượng người xem giả, nhưng lượng người xem thật sự cũng chắc chắn cực kì kinh người. Thần Nhiên nhận ra đây là nền tảng trực tiếp lớn nhất cả nước, hắn cũng không dám tưởng tượng rốt cuộc có bao nhiêu người đang xem đoạn trực tiếp tử vong này.

"Để lại lời nhắn trong khu bình luận nhá! Bọn mình sẽ lập tức rút ra cá koi may mắn! Cùng đếm ngược mười giây nào. Mười, chín, tám....."

"Mọi người có nguyện vọng gì thế?" Streamer cười thân thiết, "Cùng nói cho mình nghe đi."

Vô số câu trả lời xô đẩy khắp khu bình luận, chỉ trong một phút ngắn ngủi, những nguyện vọng đáp lại vấn đề của streamer đã đạt đến số lượng kinh người.

"Máy ước nguyện dùng ảo thuật đóng giả thành streamer, tất cả những người xem trả lời lại đều trở thành tế phẩm. Thảo nào Hoa Hành Cảnh dám huyết tế trong thời gian ngắn như vậy, thì ra đã có chiêu này chờ trước!" Thần Nhiên thật không ngờ còn có đường ngang ngõ tắt như vậy, thầm than một tiếng đầu óc Hoa Hành Cảnh thế này làm gì khác không tốt hơn à trong lòng, "Cục trừ yêu phái ba nhóm người chia ra ba hướng. Cậu ở núi Dao phải không? Núi Dao là nhóm Đường tiên sinh dẫn theo."

"Sư phụ?" Từ Dĩ Niên ngẩn người.

Cậu biết chuyện lần này không tầm thường, nhưng thật không ngờ còn trực tiếp kinh động đến cả Đường Phỉ.

"Cậu ở núi Dao rồi, phải tận lực nghĩ cách ngăn cản huyết tế! Hành động vĩ đại của cậu đã truyền khắp học viện, nếu không phải có phó hiệu trưởng ngăn cản, hiệu trưởng đã muốn bắt cậu chạy thẳng về học lại rồi đó. Cậu tranh thủ lấy công chuộc tội, nói không chừng còn có cơ hội tốt nghiệp."

Khác với phó hiệu trưởng Nguyên Mộ phong lưu cợt nhả, hòa ái dễ gần như cáo già, hiệu trưởng học viện Phong Kiều cực kì cứng nhắc nghiêm túc, cẩn thận kỹ lưỡng trong công việc, người như ông ấy không thích nhìn những học sinh không tuân thủ quy định tự tiện hành động nhất.

Cuối cùng Thần Nhiên hạ thấp giọng, khẽ nhắc nhở: "Với lại, cẩn thận Úc Hòe. Lập trường của anh ta khác với chúng ta, hẳn là anh ta muốn tìm thấy Hoa Hành Cảnh trước cục trừ yêu....Tôi không biết anh ta muốn làm gì, tự cậu chú ý."

Cúp điện thoại, Từ Dĩ Niên theo bản năng nhìn về phía người Thần Nhiên bảo cậu chú ý.

Người nọ đang nhìn cậu, Từ Dĩ Niên mở miệng: "Phát sóng trực tiếp...."

Úc Hòe thản nhiên nói: "Nghe thấy rồi."

Lúc anh trả lời vẻ mặt như thường, Từ Dĩ Niên không biết rốt cuộc anh có nghe thấy tiếng nhắc nhở đó của Thần Nhiên không. Càng nghĩ, Từ Dĩ Niên càng không nhịn được: "Sao anh lại đồng ý dẫn tôi đến? Lúc trước tôi muốn tham gia điều tra hội đấu giá cũng bị anh từ chối."

"Không thì sao, để cậu ở một mình nghĩ đông nghĩ tây?" Thấy cậu nói không nên lời, Úc Hòe thu lại tầm mắt, "Nắm chắc thời gian, mau lên núi thôi."

Khắp nơi nơi trên núi Dao đều là bùn đất đen đỏ. Càng đi sâu vào núi nhiệt độ không khí càng xuống thấp, khí độc tích lũy nhiều năm toả ra mùi khiến người ta buồn nôn. Mùi hương đó giống như quan tài vừa mở ra, xác chết bị bịt kín nhiều năm bốc lên mùi tanh tưởi.

Từ Dĩ Niên với Úc Hòe một trước một sau đi vào, tầm nhìn bốn phía rất thấp. Bỗng nhiên cậu nghe được vài tiếng người nói chuyện với nhau, hư hư ảo ảo, không thể nghe rõ trong núi sâu vắng lặng. Cậu định hỏi Úc Hòe có nghe thấy tiếng gì không, quay đầu lại nhìn lên, cậu chợt phát hiện phía sau vậy mà chẳng có một bóng người.

"Úc Hòe?" Từ Dĩ Niên gọi một tiếng.

Không có người đáp lại.

Cậu lại gọi thêm một tiếng, trong hoàn cảnh không biết tình huống chính xác, cậu không dám quá lớn giọng. Xung quanh một mảnh tối sầm, chỉ có lác đác vài chấm sáng nhỏ.

Tiếng nói chuyện với nhau càng lúc càng lớn.

Có người đến đây, hơn nữa không chỉ một người.

Từ Dĩ Niên nấp dưới tàng cây khô, thấy một loạt bóng dáng đông nghìn nghịt dần tới gần. Số lượng yêu quái nhiều đến mức không thể tin nổi, lại không ngừng có thành viên mới gia nhập vào đó, đám ma trơi sáng xanh lập lòe trong đội ngũ, chiếu ra những khuôn mặt diện mạo khác nhau. Hệt như cảnh tượng bách quỷ dạ hành trong truyền thuyết.

*Bách quỷ dạ hành: trăm quỷ đi đêm, đây là truyền thuyết rất nổi tiếng ở Nhật Bản

Đám yêu quái lại gần, Từ Dĩ Niên nghe được tiếng nói chuyện của bọn họ.

"Thằng nhóc kia vừa chọc phải chuyện lớn rồi, lão đại khu Đông ra giá này muốn lấy đầu cậu ta," Yêu quái mặt xanh duỗi ra một ngón tay, "Một trăm con thú Thương Tuyết! Tin được không? Thú Thương Tuyết chính là yêu quái đẹp nhất! Đừng nói Mai Cốt Tràng, thứ này mà đặt bên ngoài cũng phải nói là đồ xa xỉ hàng thật giá thật đó!"

"Rốt cuộc cậu ta đã phạm phải cái gì?"

"Nghe nói là tình nhân của lão đại vừa thấy cậu ta đến là mở lớn cả mắt, ai mà chịu được chuyện mất mặt như vậy xảy ra trên người mình? Lão đại không gϊếŧ thằng nhóc đó mới là lạ."

"Đánh rắm, đồ ngu! Cậu nghe được mấy cái tin không chứng thực này từ chỗ nào đấy? Nghiêm trọng hơn rất nhiều! Các cậu không biết chủng tộc của cậu ta là gì à? Tin tức này đã truyền khắp  khu Đông từ tối hôm qua rồi, cậu ta là ma tộc!"

Đồng tử Từ Dĩ Niên đột nhiên co lại.

Thú Thương Tuyết là một trong bốn linh thú cổ đại, gần giống với Điểu sư (Grifffin) trong thần thoại Hy Lạp 👇Chàng Nhập Bạch Trú - Chap 25: Phát Trực Tiếp Tử Vong

Thật sự là tên mấy loại yêu quái khó kiếm cực luôn, thỉnh thoảng có vài loại yêu quái mình còn không tìm được tư liệu luôn cơ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play