BÌNH MINH LÚC 8 GIỜ CỦA TÔI

Chương 14


2 tháng

trướctiếp

Tôi nhảy lên xe máy và cũng không biết mình đi về đâu, hai cánh tay tôi run rẩy vì vậy việc cầm lái cũng khó khăn. Gió lùa vào mắt tôi, càng làm cho nước mắt chảy ra giàn giụa hơn. Tôi đi mãi, đi mãi, rồi đi đến một câu cầu, bỗng bóng dáng mẹ tôi lại xuất hiện. Mẹ tôi bước trên cầu, tay trái xách giỏ đi chợ, tay phải dắt tay tôi, có lẽ là vào khoảng mười năm trước. Mẹ nắm bàn tay nhỏ của tôi, ánh mắt bà nhìn về phía cầu, đăm chiêu:
- Bố mẹ gặp nhau lần đầu là ở đây.
Lúc ấy cặp mắt non nớt của tôi trở nên tròn xoe đầy thích thú:
- Thật sao ạ?
Mẹ tôi mỉm cười:
- Ừ, mẹ bị ngã, bố đã chở mẹ bằng xe đạp. Bố mẹ đi qua cây cầu này, qua bờ hồ, qua hẻm, qua ngõ, bố còn mua nước cho mẹ uống.
Tôi mím môi, hai má bánh bao căng phồng lên:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp