BÌNH MINH LÚC 8 GIỜ CỦA TÔI

Chương 12


2 tháng

trướctiếp

Đêm hôm ấy chúng tôi lần đầu nằm cạnh nhau, cả hai chen chúc trên một chiếc giường đơn chật hẹp. Tôi trằn trọc cả đêm không ngủ được, có lẽ Bình Minh cũng thế. Tôi gối đầu lên tay hắn, sau một đêm nước mắt của tôi đã ướt đẫm cánh tay áo ấy.
Bình Minh đối với tôi vẫn luôn rất kiên nhẫn, rất chiều chuộng. Hắn chưa từng phản đối việc tôi bỏ học đi làm. Làm mệt rồi thì sẽ nghỉ, mỗi lúc rảnh rỗi thường lôi một vài cuốn tiểu thuyết ra đọc. Bình Minh thấy vậy thỉnh thoảng đến sẽ đem cho tôi vài quyển sách, cuốn nào cuốn nấy đọc đều rất hay.
Nhưng mấy hôm nay Bình Minh đột nhiên không đến thăm tôi nữa. Thoạt đầu, tôi nghĩ hắn bật việc gì đó, nhưng tôi cứ đợi mãi, đợi mãi, hắn vẫn không đến. Tôi đã hỏi Mộc An, mới biết mấy ngày nay hắn cũng không đến trường. Bình Minh cứ như vậy biến mất, ngay cả một lời nhắn để lại cho tôi... cũng không có.
Bây giờ tôi mới hiểu cảm giác của hắn khi tôi đột ngột biến mất là như thế nào. Mỗi buổi sáng ngủ dậy, nhìn căn phòng trọ xám xịt và ảm đạm, trong đầu tôi dâng lên một cảm xúc nặng nề. Ngồi trong nhà, nghe tiếng lá khô xào xạc trước hiên thì tim lại đập thình thịch, chỉ hi vọng đó là tiếng bước chân của hắn. Đọc cuốn tiểu thuyết còn thơm mùi mực in mà hắn mang tới vào tuần trước, trong lòng rất vui nhưng lại cười không nổi. Tôi cảm giác từng giây từng phút trôi qua giống như một cực hình, đứng giữa ban ngày ban mặt mà có cảm giác như bản thân đang ở dưới vực thẳm, tối tăm, mù mịt, vô vọng đến nhường nào.
Sau một tuần Bình Minh biến mất, lần đầu tiên có người khác gõ cửa phòng trọ tôi. Tôi vùng dậy, đồng hồ điểm tám giờ sáng, quầng mắt tôi đậm màu do những đêm dài triền miên không ngủ được. Tôi nhìn chằm chằm về phía cửa, còn tưởng bản thân nghe nhầm, nhưng khoảnh khắc tiếng gõ cửa vang lên lần nữa, nhanh hơn, lớn hơn, dồn dập hơn, ánh mắt tôi như bừng sáng lên.
Tôi bò dậy mở cửa, biểu cảm háo hức mong chờ. Nhưng khi nhìn thấy hai người lạ bên ngoài, toàn thân tôi bỗng đông cứng lại. Người phụ nữ lén nhìn căn nhà trọ chật chội của tôi một lượt, sau đó hồi hộp cất tiếng:
- Cháu là Triệu Đình An đúng không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp