"Cô làm gì đây?" Hứa Triều Mộ có chút mê mang.
Quý Thường Âm nhướng mày nhìn Hứa Triều Mộ: "Anh ta là fan não tàn của cô, phát cái ảnh chọc tức chết anh ta."
Hứa Triều Mộ sửng sốt một chút, rất nhanh liền nhớ tới lần trước diễn tập Nguỵ Cảnh Bác đến phòng tập, nàng hơi hơi nhăn mặt.
"Anh ta luôn lo lắng tôi khi dễ cô." Quý Thường Âm có chút không nói nên lời, nhìn Hứa Triều Mộ bộ dáng trầm ngâm, tiến lại gần, hạ giọng: "Tôi khi dễ cô sao?"
Hứa Triều Mộ trầm mặc mấy giây: " Tôi cùng anh ta không thân."
Nàng che mic: "Tôi cũng không thích anh ta."
"Tôi biết." Quý Thường Âm không chút để ý nói: "Tôi cũng không thích anh ta."
Hứa Triều Mộ đưa cho Quý Thường Âm một ánh mắt chất vấn, ý tứ thực rõ ràng.
"Tôi thực sự không thích nữa, trước đây mắt mù, hiện tại đột nhiên tốt."
Hứa Triều Mộ:...
"Đi thôi, đi phòng huấn luyện." Hứa Triều Mộ chỉnh lại mic của mình.
Kế tiếp không xuất hiện tình huống gì, nhìn qua đều vui vẻ hoà thuận.
Sau khi quan sát mọi người, Quý Thường Âm xoa xoa cổ cô: "Hiện tại chúng ta chỉ cần chờ khảo hạch là được."
"Ừ." Hứa Triều Mộ gật đầu.
"Cùng ăn tối nhé?"
"Được." Hứa Triều Mộ nhìn đồng hồ.
Địa điểm được tổ chương trình chọn hơi xa, muốn ăn ngon phải lái xe vào thành phố, cuối cùng hai người ngồi ăn tại căn cứ vì cả hai đều ngại phiền.
Bữa tối của Hứa Triều Mộ là salad rau củ, còn bữa tối của Quý Thường Âm là cá và thịt.
"Cô chỉ ăn nhiêu đó thôi à?"
"Ăn nhiều sẽ tăng cân." Hứa Triều Mộ mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng Quý Thường Âm vẫn có thể nhìn ra khát vọng của nàng qua cách đối phương thỉnh thoảng liếc nhìn đĩa của cô.
"Nếu không thì ăn cá? Ăn cá sẽ không tăng cân."
Hứa Triều Mộ suy nghĩ ba mươi giây, cuối cùng lắc đầu: "Quên đi, ăn một miếng xong, tôi muốn ăn miếng thứ hai, ăn nhiều quá sẽ tăng cân."
Nói xong, nàng cúi xuống bắt đầu ăn salad, mặt không chút biểu cảm, nhìn qua có vài phần thống khổ, kế tiếp Hứa Triều Mộ cũng không ngẩng đầu lên, kiên quyết không nhìn Quý Thường Âm. Quý Thường Âm không khỏi bật cười.
"Cô cười cái gì?" Hứa Triều Mộ ăn xong lau miệng.
"Đột nhiên nhận ra cô có chút đáng yêu."
Hứa Triều Mộ mím môi, "Hiếm khi có người nhận xét tôi như vậy."
"Chắc là bởi vì bọn họ không có một đôi mắt phát hiện sự đáng yêu." Quý Thường Âm cũng ăn xong, đặt đũa xuống.
Hứa Triều Mộ quét mắt nhìn đĩa của Quý Thường Âm: "Cô không sợ tăng cân sao?"
"Tôi ăn cũng không tăng cân được." Quý Thường Âm chớp mắt nhìn Hứa Triều Mộ nói.
Hứa Triều Mộ:...
"Đột nhiên nhận ra cô rất muốn ăn đòn."
Quý Thường Âm cười nhẹ, hai người ăn xong liền cùng nhau trở về nơi ở.
"Ồ, nhân tiện, sau này chúng ta có thể sẽ hợp tác." .
||||| Truyện đề cử:
Quấn Quýt Không Rời |||||
"Hả?"
"Tôi sẽ đóng vai nữ thứ hai trong Sắc Đẹp Tấn Công."
"Ồ." Hứa Triều Mộ gật đầu, "Rất tốt."
Quý Thường Âm rất hài lòng với câu trả lời của Hứa Triều Mộ, bây giờ cô rất mong chờ vẻ mặt của Nguỵ Cảnh Bác sau khi biết chuyện này.
Khi trở về phòng, cô thấy người chưa bao giờ chủ động gửi tin nhắn cho mình đã gửi ba mươi tin nhắn.
Tsk, đúng như dự đoán, cô vẫn không hiểu tại sao tác giả lại muốn tạo nên một nhân vật nam chính thích người phụ nữ khác đến vậy.
[Ngụy Cảnh Bác:??? ]
[Nguỵ Cảnh Bác: Mời cô tránh xa Hứa Triều Mộ một chút được không?]
[Quý Thường Âm: Anh là cái gì của cô ấy:)]
[Quý Thường Âm: Anh là cái gì của tôi? Quản lý nhiều thế? ]
[Quý Thường Âm: Sau này nếu có việc cần làm thì hãy nói chuyện điện thoại nhé. ]
Quý Thường Âm nói xong liền trực tiếp xóa bỏ người đó.
Ngụy Cảnh Bác bên kia gửi đi một dấu chấm hỏi, liền nhìn thấy dấu chấm than màu đỏ tươi.
Anh ta sững người một lúc.
Ngụy Cảnh Bác suốt một phút đều không khôi phục lại, cũng không rõ tâm tình của mình lúc này là như thế nào. Có chút kinh ngạc, trong kinh ngạc có ngây ngất, trong ngây ngất có một tia bi thương, cuối cùng hóa thành tức giận.
Sao người này dám xóa anh?
Anh ta hít một hơi thật sâu và đặt điện thoại sang một bên.
Quý Thường Âm chỉ cảm thấy sảng khoái sau khi xóa Nguỵ Cảnh Bác.
Cô đã muốn làm điều này trước đây.
Chủ đề ca khúc khảo hạch nhằm xác định vị trí trong MV, đúng như cô dự đoán, vị trí C là Kiều Đình Khê.
Sau khi ghi hình chương trình, Quý Thường Âm trực tiếp đến sân bay chạy đến thành phố lân cận để ghi hình chương trình quan sát tình yêu với tư cách là gia sư tình yêu trên chuyến bay, chương trình này có tên là "Nhịp tim tình yêu" và chương trình tình yêu này rất được yêu thích, mùa đầu là các minh tinh, mùa thứ hai là người bình thường.
Lúc Quý Thường Âm lựa chọn chương trình này, Triệu Hi còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, cho đến khi hợp đồng được ký kết, cô vẫn giữ im lặng.
Trên mạng cũng tiết lộ rằng Quý Thường Âm sẽ ghi hình chương trình, nhưng không ai tin điều đó.
Chương trình "Nhịp tim tình yêu" được cho là một chương trình tình yêu nhưng thực ra nó không phải là một chương trình tình yêu, nó thực chất là một chương trình tạp kỹ về cuộc sống của bốn nam và bốn nữ, sau đó đoán xem ai có ý với ai.
Quý Thường Âm đến khách sạn, ăn cơm xong liền đi thẳng lên giường, ngày hôm sau ghi hình vào lúc 2 giờ chiều, cô đang xem đoạn phim đoàn chương trình đã ghi sẵn về buổi gặp mặt, cô đến lúc một giờ, liền hoá trang.
Dù biết trước Quý Thường Âm sẽ tới nhưng các nhân viên khi nhìn thấy cô đều sửng sốt.
Dù sao thì ai cũng biết Quý Thường Âm theo đuổi Nguỵ Cảnh Bác vẫn chưa theo đuổi được, trông thế nào cũng không giống người đến làm cố vấn tình yêu.
Quý Thường Âm giả vờ như không để ý tới ánh mắt dò xét của những người xung quanh.
Tiết mục bắt đầu ghi hình, bởi vì là diễn tình cảm nên trường quay được trang trí màu hồng dịu dàng, Quý Thường Âm ngồi ở đây cảm thấy không thoải mái.
Quý Thường Âm ngồi vào chỗ của mình, chỉ mỉm cười khi có người giới thiệu cô.
"Xin chào mọi người, tôi là Quý Thường Âm." Quý Thường Âm cười rạng rỡ trước ống kính.
Mục đích chính khi cô tham gia các chương trình tạp kỹ là để thoát khỏi hình tượng trước đây trước công chúng và trở thành một con người mới.
"Chào mừng Quý lão sư, Quý lão sư nghĩ thế nào khi đến tham gia tiết mục này?"
Quý Thường Âm trầm ngâm một lát: "Chắc là bởi vì tôi tương đối có kinh nghiệm theo đuổi người thất bại?"
Những người khác có chút kinh ngạc, Quý Thường Âm trước khi tới đây, tổ đạo diễn còn dặn khách mời đừng nhắc đến chuyện này, kẻo khiến cô không vui, nhưng ai biết thực ra cô đã tự mình nhắc đến.
"Mọi người đều nhìn tôi như vậy làm gì, không có gì sai trái, thích một người cũng không có gì xấu hổ. Mỗi người đều thích một người theo một cách khác nhau. Có người sẽ lựa chọn im lặng bảo vệ, có người sẽ mạnh dạn bày tỏ tình yêu của mình."
"Mặc dù bây giờ tôi không thích anh ta, nhưng tôi không hối hận về những hành động trước đây của mình, đây vẫn là những trải nghiệm rất quan trọng trong cuộc đời tôi, và tất nhiên tôi sẽ mạnh dạn theo đuổi người khác khi tôi thích họ, đương nhiên là theo một cách khác."
"Tôi cũng dùng kinh nghiệm của mình để nói với mọi người, vứt bỏ tôn nghiêm để theo đuổi người khác, là thật sự đuổi không kịp, bất quá đuổi theo cũng thực mệt mỏi, bởi vì tôi không biết là chính mình thích hắn, hay vẫn là vì chấp niệm kia trong lòng."
Quý Thường Âm nhấp một ngụm trà, động tác đoan trang, tự nhiên hào phóng.