Mấy ngày liên tiếp Lục Uyên nghe ngóng tin tức từ phủ thái tử.
Điều này Vĩnh Yên cũng biết liền rủ Âu Dương Lăng Hoa xuất cung chơi.
Xuân Cẩm nghe ngóng được hai người sắp xuất cung ra ngoài liền nhanh chóng về báo cho Lục Uyên.
Lục Uyên mừng rỡ " Xuân Cẩm ngươi mau lấy mấy bộ y phục đẹp ra đây cho ta.

Đây là cơ hội tốt để tiếp cận thái tử.

"
Lục Uyên thay một bộ y phục màu cam diêm dúa loè loẹt nấp ở gần cửa cung đợi Âu Dương Lăng Hoa và Vĩnh Yên đi ra là đi theo.
Một lúc sau Vĩnh Yên khoác tay kéo Âu Dương Lăng Hoa xuất phủ ra ngoài.
" Chàng đi lẹ đi lề mà lề mề chúng ta mà đến muộn là không thể mua được đâu.

Phải mãi ta mới kiếm được quán có đồ ăn ngon đấy.

Mà chỗ đấy đắt khách huynh mà chậm chạp họ bán hết làm ta không mua được thì ta sẽ bắt huynh ngồi đếm hết số lá cây trong vườn đấy.

"
" Rồi rồi ! Nàng đừng kéo nữa để ta tự đi, nàng còn kéo nữa là cánh tay của ta rời khỏi người đấy.

Nhìn nàng nhỏ nhỏ vậy mà cũng khỏe dữ.

"
Lục Uyên lách cách đi theo sau, ẩn nấp như vậy nhưng vẫn bị Vĩnh Yên đoán được chỗ ẩn nấp.

* Cái ả kia nấp thế kia là sợ ta không nhìn thấy hả.

Nấp kiểu gì mà ta nhìn thấy cả người ả luôn rồi.

Ngốc như vậy liệu có thể tạo ra nhiều kịch hay không đây.

*
Quầy bán điểm tâm vẫn đang đóng cửa nhưng đã có một đống người đứng bên ngoài đợi.
Âu Dương Lăng Hoa nhìn thấy một đống người đang đợi liền thốt lên cảm thán
" Quầy này có cái gì mà đông người đứng đợi bên ngoài vậy ? "
Vĩnh Yên thấy sắp đến giờ quầy mở cửa liền nói Âu Dương Lăng Hoa " Chàng mau vào trong xếp hàng chuẩn bị tranh đi quầy sắp mở cửa rồi.

"
Để chiều lòng Vĩnh Yên hắn liền đi lại đứng đợi " Vậy nàng đứng đây đợi ta đừng có chạy lung tung.

"
Vĩnh Yên gật đầu đồng ý * Ta đứng đây đợi huynh nhưng sợ rằng sẽ có người đưa ta đi cho mà xem.

*
Sau một hồi vật vã tranh dành Âu Dương Lăng Hoa cũng mua được bịch điểm tâm.

Nhưng khi đi đến chỗ đã bảo Vĩnh Yên đứng đợi thì không thấy Vĩnh Yên ở đó nữa liền hốt hoảng gọi lớn tên Vĩnh Yên.
" Yên Yên nàng đang ở đâu! Yên Yên ! "
Âu Dương Lăng Hoa chạy khắp nơi tìm cũng không thấy, đang định quay về phủ huy động người đi tìm thì va phải một nữ tử.
Âu Dương Lăng Hoa đỡ nữ tử kia đứng dậy xin lỗi nữ tử rồi vội vã rời đi cũng không để ý đến nữ tử kia.
Nữ tử kia chạy theo Âu Dương Lăng Hoa được một đoạn thì Vĩnh Yên đi từ trong một quán bán kẹo đường ra.

Nữ tử kia nhanh chóng núp sau quầy bán trâm cài.
Âu Dương Lăng Hoa khi nhìn thấy Vĩnh Yên liền chạy lại ôm chầm lấy Vĩnh Yên " Nàng đã đi đâu vậy ! "
Vĩnh Yên vẫn tỏ ra không biết gì nói " Sao vậy ? Ta chỉ sang quầy bên kia mua kẹo đường mà thôi.

"
Âu Dương Lăng Hoa ôm chặt hơn " Lúc nãy khi ta mua bánh ra không thấy nàng đứng đợi liền đi tìm nàng khắp nơi cũng không thấy làm ta lo sợ nàng..."
Vĩnh Yên cắt ngang an ủi " Được rồi được rồi ta thì bị sao chứ ! Chúng ta về phủ thôi.

Chàng thấy cây kẹo đường hình thỏ này dễ thương không ? Chàng cõng ta về đi.

"
Âu Dương Lăng Hoa gật đầu đồng thời cõng Vĩnh Yên " Dễ thương nhưng không bằng nàng.

"
Vĩnh Yên đắc ý " Tất nhiên ta phải dễ thương hơn rồi.

Nè cho chàng luôn đấy.

"
Vĩnh Yên tựa đầu vào vai Âu Dương Lăng Hoa rồi ngủ thiếp đi.
Lục Uyên tức giận đùng đùng đi về Lục phủ.
Lục phủ : phòng của Lục Uyên
Lục Uyên đập bàn " Ả Vĩnh Yên kia đúng là hồ ly mà đúng thật là đáng ghét.

Không biết ả đã cho thái tử ăn bùa mê thuốc lú gì.

Hôm nay thái tử còn chẳng thèm nhìn ta lấy một cái.

Đáng lẽ người được thái tử cõng phải là ta.

"
Xuân Cẩm rớt cho Lục Uyên chén trà " Tiểu thư người uống ngụm trà cho bớt giận.

Chắc chắn ả đã mê hoặc thái tử.

Bây giờ chỉ cần để thái tử nhìn thấy ả là một kẻ không ra gì thì thái tử sẽ chán ghét ả.

"
Lục Uyên cười ác ý " Đúng vậy chỉ cần ả bị hủy hoại thì thái tử sẽ không cần ả nữa.

"
Ba tháng liên tiếp Lục Uyên thực hiện kế hoạch nhưng lần nào cũng thất bại.

Vĩnh Yên cũng cạn lời.
Vĩnh Yên ngồi trong phòng uống trà suy nghĩ * Trên đời này lại có kể ngốc đến vậy ư.

Ta đã giúp ả nhiều như vậy rồi mà lần nào cũng thất bại.

Tưởng đâu sẽ có kịch hay ai mà ngờ được ả lại không có não.

Chỉ còn một tháng nữa là Tết Trung nguyên liệu người phía sau kia có thông não cho ả không ? Thật sự làm ta tò mò.

*
A hoàn kia ngồi bên trong ăn quýt * Không biết cô ta lại đang suy nghĩ điều xấu xa gì nữa! Tên thái tử kia đúng là xui xẻo mà.

*
Ngay hôm sau Lục Chiêu Nghi lại gọi Lục Uyên vào cung.
Chiêu Dương điện : Nơi ở của Chiêu Phi
Lục Chiêu Nghi cười nói vui vẻ " Biểu muội có biết tháng sau là Tết Trung nguyên không ? Hoàng hậu sẽ mở một yến tiệc nhỏ để cho các tiểu thư giao lưu với nhau nhiều hơn.

Đến lúc đó sẽ có Hoàng thượng, thái tử và thái tử phi cùng với một vài vương gia sẽ tới góp vui cùng mọi người.

"
Lục Uyên vẫn im lặng ngồi nghe.

Lục Chiêu Nghi tiếp tục nói " Ta gọi muội đến đây là để nhắc nhở muội vài điều khi tham gia yến tiệc.

Buổi yến tiệc tuy nhỏ nhưng rất quan trọng.

Có thể hoàng hậu sẽ chọn phi cho vương gia còn có hoàng thượng cũng tham gia cho nên tuyệt đối không thể để xảy ra sai sót.

"
Lục Uyên cố tỏ ra bình thản " Đa tạ biểu tỷ đã nhắc nhở.

"
Lục Chiêu Nghi uống một ngụm trà rồi nhìn Lục Uyên cười thân thiện " Việc nên làm thôi.

Giờ ta cũng thấy chán hay là biểu muội cùng ta đi dạo cho thư dãn.

"
" Vậy để muội bồi biểu tỷ đi dạo.

"
* Một tiếng biểu muội hai tiếng biểu muội còn không phải là lợi dụng ta hành động ở yến tiệc ư.

Hừ tưởng lợi dụng được ta mà dễ sao vậy thì xem thường ta quá rồi.

*
" Phiền biểu muội rồi.

"
* Đúng là con ngốc chỉ nói vài câu đã có thể kích động rồi.

*.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play