Hứa Phán Hạ nhìn vẻ đỏ ửng mất tự nhiên trên mặt Diệp Giai Lan, cuối cùng anh buông tay ra, ho khan một tiếng, nhường đường.
  Hứa Phán Hạ sắp nghẹn muốn chết, gần như là kẹp chân run rẩy chạy vào, ước chừng là buổi chiều uống nước quá nhiều, hiện tại buông lỏng, khó tránh khỏi sẽ có âm thanh. Da mặt cô mỏng, lại lo lắng hiệu quả cách âm của nhà vệ sinh không tốt, thu nước lại, tí tách tí tách, cuối cùng nhịn không được mới đi ra...... Cô cúi đầu, nhìn thấy vết máu trên đầu gối kia, xấu hổ đến mức càng muốn khóc.
  Cũng may lúc đi ra thấy Diệp Giai Lan, người sau cầm quyển sách, ngồi trên sô pha yên tĩnh xem, không có bất cứ điểm nào có thể khiến Hứa Phán Hạ "nổ tung".
  Người ở tuổi dậy thì phần lớn đều sĩ diện, Hứa Phán Hạ vẫn tự giác hung hăng "mất mặt" trước mặt Diệp Giai Lan, buổi tối lúc ăn cơm cũng rầu rĩ không vui.
  Hứa Nhan là một người tính cách rộng rãi, nhìn thấy Hứa Phán Hạ không cẩn thận bị thương ở đầu gối, cũng không tức giận không trách cứ người khác, bất quá buổi tối lúc ngủ, Hứa Nhan nằm nghiêng bên cạnh con gái, vuốt tóc của cô.
  Bà nhìn ra sự không vui của con gái.
  “ Con có thích ứng với cuộc sống bên này không?” Hứa Nhan hỏi cô “ Ăn uống có quen không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play