Diệp Giai Lan không miễn cưỡng, nghe được ba chữ “ Nguỵ Trường Không” , anh liền có chút không vui, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Hứa Phán Hạ, những không vui và phiền chán này đều tập trung vào cái tên phía sau ba chữ này.
  Diệp Giai Lan nói: “ Cậu ta học cùng trường với em, khi nào ăn mà không được?”
  Hứa Phán Hạ: “ Vậy làm sao bây giờ? Mỗi ngày ăn cơm cùng nhau cũng không đủ, một ngày không thấy …”
  “ Hạ Hạ” Diệp Giai Lan nói “ Chọc tôi tức giận đối với em có ích lợi gì?”
  “ Tôi vui vẻ.”
  Nắng nóng còn chưa giảm bớt, trên trán cô đã xuất hiện một tầng mồ hôi dày đặc, cô lặp lại: “ Làm sao vậy? Không được?”
  Nói đến đây, khuôn mặt cô căng thẳng, thu hồi nụ cười, ánh nắng mặt trời làm cô đổ mồ hồi, chịu đựng không lau đi, nhìn từ bên cạnh đôi mắt dưới hàng mi giống như quả nho cố chấp phủ một lớp sương mỏng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play