Tang Yểu quay đầu lại nhìn thấy Tịnh Liễm.
Cùng với một vị phu nhân dịu dàng đoan trang đứng bên cạnh hắn.
Ánh mắt đầu tiên khi Tang Yểu nhìn thấy bà, lại xuất hiện một loại cảm giác rất quen thuộc.
Nàng còn nghĩ rằng là gặp được tiên nữ gì đó.
Bà trông khoảng 30 tuổi, mặc một quần áo màu tím nhạt, mỗi bước đi thì bộ diêu cài trên đầu lắc lư, tà váy khẽ lay động. Bà trang điểm rất đơn giản, khí chất đoan trang thanh nhã, ẩn giấu bên trong là vẻ đẹp rất có sức hấp dẫn, khiến người ta chỉ liếc mắt nhìn một cái thì cảm thấy thân thiết, rồi lại nhịn không được mang lên cảm giác cung kính. Từng cái nhăn mày từng nụ cười đều giống như người đến từ bầu trời.
Tang Yểu cho dù có ngốc cỡ nào cũng có thể nhìn ra được thân phận của người này không bình thường, nàng áp xuống cảm xúc suy sút ở trong lòng, cảm thấy mặc kệ người kia là ai thì kêu phu nhân nhất định là không sai. Cho nên nàng cung kính hành với bà và nói: “Phu nhân vạn an.”
Tạ phu nhân đỡ cánh tay của nàng, mắt phượng xinh đẹp nhìn chằm chằm khuôn mặt của Tang Yểu. Sau khi nhìn quét một lúc lâu ý cười trên mặt bà càng thêm vừa lòng, bà cố gắng kiềm chế xúc động trong lòng, thân thiết nói: “Cô nương miễn lễ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT