“Biến mất? Một người sống sờ sờ như vậy sao lại biến mất?”
“Chúng tôi chỉ nhân lúc giáo viên xuống lớp, tranh thủ ra ngoài tập hợp bàn lại một chút, sau đó quay lại thì đã không thấy tăm hơi.”
Mọi chuyện cũng là trùng hợp, lớp sáu tổng cộng có sáu người chơi, một người là Khải Vô Minh, còn lại năm người đều là người chơi cũ.
Người ngoài không biết, nhưng người dẫn đầu được phân đến lớp một lại biết rằng việc phân lớp này thực chất là tìm người cố tình sắp xếp, không quan trọng là lớp nào, chỉ cần Khải Vô Minh ở đó thì toàn bộ là người chơi cũ, tuyệt đối không để Khải Vô Minh cơ hội liên lạc với những người chơi mới khác.
Giờ thì hay rồi, năm người mà lại không trông chừng nổi một người.
“Có hỏi những người khác trong lớp chưa?”
“Đừng nói nữa, tôi đã bảo Tiểu Dĩnh đi hỏi qua.” Người trả lời của lớp sáu là anh Nhân mà cô gái lúc trước nhắc đến, "Kết quả nhóm học sinh này đầu óc hình như không được bình thường, vừa đi đến hỏi đã bảo làm bài, không làm ra được thì biến sắc mặt ngay, những người còn lại căn bản là xem người chơi như không khí, đừng nói gì đến việc hỏi, chỉ nói một câu bình thường còn khó nữa là."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play