Cảm xúc giận chó đánh mèo này rất vô lý. Tuy nhiên, phản ứng đầu tiên của Khải Vô Minh sau khi nghe được cái tên này đó là, dù Trầm Thúy có bất kỳ hành động quá khích nào thì cũng hợp tình hợp lý.
Huống chi việc Nguyệt Lăng thế nào cũng không nằm trong phạm vi suy xét của hắn. Khải Vô Minh trực tiếp đứng dậy, đi đến nơi vừa tìm được cốt đàn, cố gắng ôm cái hũ ra ngoài.
"Giải quyết xong chưa? Nếu xong rồi thì qua đây xem một chút."
Khải Vô Minh đợi một lúc, không nghe thấy động tĩnh gì quá lớn từ phía bên kia, liền ra hiệu cho Trầm Thúy đến bên này nhìn.
Ban đầu Trầm Thúy còn có chút không tình nguyện, nhưng khi ánh mắt rơi vào cốt đàn thì đột nhiên dừng lại, khe khẽ thốt lên một tiếng, rồi tiện tay ném chiếc rìu sang một bên.
Cái rìu rơi xuống đất vang lên một tiếng "cạch", khiến toàn thân Nguyệt Lăng run lên.
"Manh mối đã xuất hiện." Trầm Thúy tiến lại gần Khải Vô Minh, mấy người Nguyệt Lăng chỉ sợ đến đứng dậy cũng không nổi, liền không hề né tránh mà nói thẳng, "Đây là một vật dùng để chứa hài cốt, nếu là người lớn thì không đủ, nhưng là trẻ con thì thích hợp. Dĩ nhiên, trong cái hũ này là một cô bé."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play