“A a a a ——”
Khải Vô Minh dẫm mạnh, từng tiếng xương vỡ khiến người ê răng xen lẫn tiếng la thảm thiết vang lên. Vài lần, Tiểu Lưu muốn nói gì đó với Khải Vô Minh, nhưng lời nói chưa ra khỏi miệng, đã bị dẫm trở về.
“Nhìn qua không giống như mất lý trí hay bị người ảnh hưởng.”
Trầm Thúy ngồi xổm xuống, nhìn vào mắt Tiểu Lưu, phán đoán.
Khải Vô Minh sắc mặt càng lạnh, “Đó chính là cậu ta đã tìm cho mình một chỗ dựa vững, muốn dùng tôi, đồng đội cũ, để lấy lòng đồng đội mới.”
“Nói suy nghĩ của cậu đi.” Trầm Thúy vỗ khuôn mặt trắng bệch vì đau đớn của Tiểu Lưu, câu tiếp theo khiến sắc mặt cậu ta càng thêm khó coi, “Nếu cậu có lý do gì khó nói, hoặc có ai uy hiếp cậu, thì không cần phải nói, nó sẽ không khiến kết cục của cậu thay đổi gì đâu.”
“Không, các người không thể giết tôi, người chơi không được phép giết hại lẫn nhau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play