Trong sân và ngoài sân là hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Mùi cơm canh thơm phức không ngừng truyền ra từ trong bếp, người phụ nữ đang bận rộn chuẩn bị bữa ăn. Chẳng bao lâu, hai cô bé, một lớn một nhỏ, từ trong phòng chạy ra, gọi "anh trai, anh trai", vây quanh họ vào nhà.
“Đi vào nhìn xem.”
Khải Vô Minh là người bước vào trước, Trầm Thúy quay đầu lại nhìn thoáng qua người phụ nữ đang bận rộn, rồi mới bước theo sau.
Khác với nhà trưởng thôn, bàn trong nhà này không phải là loại bàn bát tiên chân cao, mà chỉ là một chiếc bàn bình thường được đan bằng trúc, bên cạnh còn có hai chiếc ghế tre. Hai cô bé một trước một sau ôm theo ghế dựa còn cao hơn mình, vất vả đặt cạnh nhau, sau đó một tay nhỏ kéo một tay nhỏ, thấy họ đã ngồi xuống mới cười khúc khích chạy ra ngoài chơi.
Chỉ chốc lát sau, tiếng xào nấu vang lên từ phòng bếp, rõ ràng là đang chuẩn bị thêm đồ ăn cho hai người họ.
"Đây là nhà của người mà anh sắm vai sao?"
Khải Vô Minh giơ tay sờ vào ghế tre và bàn trúc, mặt ngoài bóng loáng, hầu như không sờ ra các khớp, có thể thấy đã sử dụng rất lâu rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT