Thôn Nguyệt Tuyền là một thôn làng dựa núi, nằm ở vùng xa xôi, có phong cảnh non nước hữu tình. Sau khi xuống tàu, phải đi xe thêm bốn tiếng, cuối cùng vào lúc chạng vạng, nhóm của Khải Vô Minh mới đến được cửa thôn Nguyệt Tuyền.
“Rốt cuộc cũng đến rồi, đại sư, qua cây cầu treo chính là thôn Nguyệt Tuyền!”
Xe dừng lại trước cây cầu treo, không đợi Khải Vô Minh nói gì, người thanh niên đã tung tăng giúp đại sư cầm cái rương. Tiểu Lưu muốn tiến lên xem trước nhưng lại bị đẩy ra ngoài.
“Vào thôn chỉ có con đường này thôi sao?”
Cầu treo giữa không trung bởi vì không khí lưu động mà phát ra âm thanh kẽo kẹt, đồng thời cũng có âm thanh rất nhỏ khi sợi dây thừng bị đứt ra. Âm thanh dày đặc khiến người ta không khỏi nghi ngờ về tính ổn định của cây cầu.
“Chỉ có cây cầu này thôi, đại sư, ngài đừng nhìn cây cầu treo này cũ kỹ, nhưng nó rất chắc chắn, cũng rất bền, yên tâm đi ——  a, đại sư, đợi tôi với!”
Không chờ thanh niên nói xong, Khải Vô Minh đã bước lên cầu, mỗi bước dẫm xuống đều có mảng lớn sợi dây xung quanh đứt đoạn, cũng may đường nhỏ không dài, đi một lúc là đến đầu cầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play