Trong mấy năm nay, kể từ khi Lạc Ngạn Tinh đến thành phố Tuyền Ứng, mỗi lần sinh nhật đều là một sự kiện trọng đại.

Trong năm đầu tiên sau khi trở về Lạc gia, Lạc Thư Minh đã tổ chức một bữa tiệc sinh nhật đặc biệt sôi động để giới thiệu cậu với giới xã hội xung quanh Lạc gia.

Trước tiệc sinh nhật mấy tháng Lạc Ngạn Tinh vì để chuẩn bị mà mỗi ngày đều học lễ nghĩ và phép xã giao, phải nhớ xưng hô của từng người một đến mức sắp ói.

Mấy năm sau đó, sinh nhật Lạc Ngạn Tinh đại đa số đều là mời bạn bè cùng thế hệ, bên trong có người quen cũng có người chỉ gặp qua vài lần, một đám người tụ cùng một chỗ, thoạt nhìn náo nhiệt, trên thực tế rất không tư không vị.

Vì thế sinh nhật năm nay, ngoại trừ buổi sáng ngồi cùng Lạc Thư Minh ăn một bữa điểm tâm, thời gian còn lại Lạc Ngạn Tinh liền dành hết cho Địch Tiểu Địch.

Hai người đi khu vui chơi, muốn chơi nhất vốn là đu quay, bởi vì lãng mạn, nhưng đáng tiếc, thiết bị đu quay xảy ra vấn đề, không thể cho người ta ngồi.

Vì vậy Lạc Ngạn Tinh và Địch Tiểu Địch đành phải chơi những cái khác, họ chụp vài bức ảnh trên vòng quay ngữa gỗ, Địch Tiểu Địch đã đăng ảnh đó lên tường trong tài khoản của mình.

Sau đó lại chơi cái khác, cuối cùng đi đến nhà ma. Lạc Ngạn Tinh không sợ nhà ma, trước kia ở quê chưa từng đi chơi với Địch Tiểu Địch, cho nên cậu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để làm tốt bạn trai Max bảo vệ Địch Tiểu Địch, nhưng lại phát hiện Địch Tiểu Địch còn trấn định hơn cậu.

Lạc Ngạn Tinh nhìn về phía Địch Tiểu Địch:

"Cậu không sợ?"

Địch Tiểu Địch nói:

"Đều là giả, có gì phải sợ?"

Lạc Ngạn Tinh giơ ngón tay cái với Địch Tiểu Địch, nghĩ thầm không hổ là cô gái cậu thích.

Sau khi rời khỏi khu vui chơi, hai người lại đi xem phim.

Lạc Ngạn Tinh chọn một bộ phim lãng mạn, nhưng bất quá không ai có hứng thú với bộ phim, Lạc Ngạn Tinh một bên nắm lấy lòng bàn tay Địch Tiểu Địch chơi, một bên trong đầu phàn nàn về tình tiết không nói nên lời trong phim.

Nhưng mặc kệ bộ phim như thế nào, cùng người mình thích xem phim điều này chính là vô cùng tốt đẹp, cho nên khi hai người ra khỏi rạp chiếu phim, tuy rằng sắp quên sạch tình tiết của bộ phim, nhưng tâm tình lại đều đặc biệt tốt.

Lạc Ngạn Tinh đã đặt trước một nhà hàng phương Tây, đây là lần đầu tiên Địch Tiểu Địch ăn ở một nhà hàng phương Tây, cô không biết nhiều về lễ nghi liên quan, vốn định tạm thời lên mạng tìm kiếm bổ sung tri thức một chút, kết quả sau khi đến mới phát hiện Lạc Ngạn Tinh đặt phòng VIP.

Lạc Ngạn Tinh nói:

"Ăn cơm mà thoải mái là được, lần đầu tiên mình ăn nhà hàng Tây là cùng với ông nội, khi đó ông nội đối với mình đặc biệt hung dữ, sau khi mình ăn qua một lần, quyết định về sau không bao giờ đến nhà hàng đó nữa, có bóng ma tâm lý, nếu không phải ông ấy là ông nội mình, đoán chừng mình đối với ông ấy sẽ có bóng ma tâm lý."

Địch Tiểu Địch bị lời Lạc Ngạn Tinh nói chọc cười, trong lòng lại vì sự tri kỷ của cậu mà cảm thấy ấm áp.

Lạc Ngạn Tinh sợ cô không thích ứng nên đặt phòng riêng, lại sợ cô ngượng ngùng mới lấy chuyện quá khứ của mình ra làm ví dụ.

Địch Tiểu Địch nhìn về phía Lạc Ngạn Tinh, ngoan ngoãn lại rất nghiêm túc nói:

"Mình muốn nghe thêm về quá khứ của cậu. Cậu có thể kể cho mình nghe không? Chính là chuyện mấy năm nay của cậu ở Tuyền Ứng."

Địch Tiểu Địch vẫn luôn muốn biết Lạc Ngạn Tinh đã trải qua những gì trong mấy năm qua ở Tuyền Ứng, chỉ là trước đó thời gian, địa điểm đều không đúng, cho nên vẫn không hỏi, hiện giờ ở trong phòng bao, cô cảm thấy đây là cơ hội rất tốt để nghe cậu kể ra.

Lạc Ngạn Tinh ngẩn người, ăn một miếng gan ngỗng rồi mới nói:

"Lúc đó sức khỏe của bố mình rất yếu, vì điều này mà ông nội mình đã cưỡng bức đưa mình và bố về thành phố Tuyền Ứng, sau khi trở về thành phố Tuyền Ứng, bố mình vẫn luôn ở bệnh viện cho đến khi qua đời.."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play