Chu Tuế không giấu nổi vẻ kinh ngạc trên mặt, "Tại sao?"

Lúc đầu anh còn tưởng mình nghe nhầm, nhưng nhìn phản ứng của Thịnh Minh Hàn, không giống như là giả. Nhưng mà bọn họ cũng đã ly hôn rồi, sao còn có thương vụ hợp tác?

Thịnh Minh Hàn liếc nhìn ngày tháng, "Anh nhớ là tiếp theo em không có công việc gì, phải đến ngày 15 tháng sau mới vào đoàn, có rất nhiều thời gian."

Ngữ khí hắn không có miếng phập phồng nào.

Chu Tuế nhất thời khựng lại, nửa ngày sau mới nói: "Em đúng là không sắp xếp công việc gì, nhưng điều bây giờ em muốn hỏi là tại sao?"

Thịnh Minh Hàn hơi ngạc nhiên ngẩng đầu lên, lần này hắn đổi thành cách nói thẳng, "Bởi vì em có lịch trình."

"........Ý em không phải thế."

Chu Tuế hít một hơi thật sâu, "Ý em là chúng ta đã...."

Đã tách ra rồi, đường ai nấy đi, về sau không nên còn gì liên quan đến nhau nữa. Nhưng cố tình những lời này anh không làm sao nói được ra miệng.

Thịnh Hinh Hàn vẫn lẳng lặng nhìn anh.

Trong tim Chu Tuế sinh ra cảm giác bất lực nặng nề.

Nhưng đối phương lại như vừa hiểu ra điều gì.

"Em đang lo chúng ta hợp tác sẽ dây dưa không rõ?"

Qua một hồi lâu, Chu Tuế mới gật đầu.

"Anh vẫn còn điều muốn nói," hắn chậm rãi nói, như đang sắp xếp câu từ của mình, " nếu có quá nhiều tin tức trái chiều, có thể sẽ ảnh hưởng tới việc đánh giá thương hiệu."

Hóa ra là như vậy.

Nguồn thu nhập chính của người nổi tiếng một phần là thù lao đóng phim, một phần còn lại là cát-xê quảng cáo, một cái đại ngôn có thể lên tới hàng chục triệu đồng, thậm chí cao hơn.

Nếu như là vì lý do này, Chu Tuế cũng không tiện từ chối.

"Đó là chương trình tạp kĩ gì, còn về mặt thời gian thì sao? Nói trước nhé, tháng sau em phải vào đoàn, đến lúc đó sẽ hoàn toàn khép kín, không thể xin nghỉ để phối hợp với lịch trình của anh đâu." Anh nói.

"Tạm thời còn đang đợi sàng lọc."

Ý của câu này chính là, tạm thời còn chưa nhận được lời mời tổng nghệ nào.

Chu Tuế: "....."

Danh sách còn chưa có, anh đúng là dám để em nhận thật!

Sau khi kết thúc cuộc gọi, anh liền gọi cho Trần Hải Tiêu.

Trước khi bấm gọi, trong lòng Chu Tuế rất giận vì anh ta tự chủ trương mà không bàn bạc với mình. Nhưng trong khoảng thời gian chờ nối máy, khi nghe tiếng đồng hồ tính thời gian chờ đợi vang lên bên tai, từng giây, từng giây Chu Tuế đã từ từ bình tĩnh lại.

Thịnh Minh Hàn lo lắng chuyện mất đại ngôn, chẳng lẽ Trần Hải Tiêu lại không sợ? Có bao nhiêu quảng cáo thực sự tìm đến vì tên tuổi của anh? Mọi người đều biết Chu Tuế rời khỏi chồng cũ thì chẳng là gì cả.

Giới giải trí luôn trước nay luôn là nơi đội trên đạp dưới.

Nhìn từ góc độ của người quản lí, Thịnh Minh Hàn không ngại, nguyện ý mang theo người vợ cũ này đã là người thật sự tốt rồi. Trần Hải Tiêu õ lẽ là có chút tâm tư nhỏ, nhưng cũng là thật sự quan tâm đến anh.

Chu Tuế nghĩ nghĩ, khẽ thở dài một hơi. Lần này điện thoại kêu bíp một tiếng, giọng nói lo lắng của anh Trần vang lên bên tai.

"Tuế à, làm sao vậy? Có phải thân thể không thoải mái lắm không?"

Giọng Chu Tuế có hơi nghẹn nào, lắc đầu, "Không đâu, ổn hơn rồi ạ."

Trần Hải Tiêu yên tâm hơn, "Vậy là tốt."

Trước khi cuộc họp kết thúc anh ta thấy Chu Tuế vẫ còn đang ngủ, vốn định qua đó xem xem. Nhưng Thịnh Minh Hàn ngăn anh ta lại, nói rằng bản thân đợi chút nữa còn có chuyện muốn nói với Chu Tuế, tạm thời sẽ không rời đi, nếu như có chuyện gì sẽ gọi cho Trần Hải Tiêu.

Anh ta liền không tới nữa.

"Anh Trần......"

Chu Tuế thấp giọng gọi một tiếng.

"Hửm?"

Qua một hồi lâu, anh nhắm mắt lại, đổi một chủ đề khác.

"Đợi đến khi quay xong chương trình tạp kĩ này, anh giúp em tìm thử xem có ngôi nhà nào thishc hợp không. Em cũng không thể ở nhà của công ty mãi được.......Mấy năm nay em cũng tích cóp được không ít tiền,anh xem có thể tìm được căn nhỏ hai phòng ngủ nào không."

Trần Hải Tiêu còn tưởng là chuyện gì lớn.

"Đừng nói là căn hai phòng ngủ, Tomson Riviera* anh cũng có thể hỏi giúp cậu!"

* 汤臣一品 ( tiếng Anh: Tomson Riviera) là khu chung cư cao cấp tọa lạc tại Khu Thương mại và Tài chính Lujiazui, quận mới Phố Đông, Thượng Hải, Trung Quốc được phát triển bởi tập đoàn Tomson.

Anh ta cười nói:"Vậy cậu cứ chờ đi."

Sau khi cúp máy, Chu Tuế vuốt qua vuốt lại màn hình điện thoại, giãy giụa hồi lâu, cười cùng thả người ngã ngửa lên ghế sô pha.

Thôi vậy, đi thì đi thôi.

Ai bảo anh mắc nợ Thịnh Minh Hàn chứ.

Rạng sáng sáu giờ, hai bên lần lượt đăng Weibo.

[Chu Tuế V: Cảm tạ quá khứ, cảm ơn tương lai.]

[Thịnh Minh Hàn V: Chúc tương lai mọi điều tốt đẹp.]

Weibo của cả hai đều khá chính thức.

Mặc dù đang trong thời điểm lượng truy cập thấp nhưng vẫn có không ít người lướt tới, chẳng bao lâu sau 'Phản hồi của Thịnh Minh Hàn', 'Phản hồi của Chu Tuế' cũng xuất hiện trên hotsearch, cùng với 'Chu Tuế bị chặn ở sân bay' tối qua vững vàng chiếm lĩnh top đầu.

Theo thời gian trôi qua từng chút một, cũng nghê đón làn gió lưu lượng mạnh mẽ. Mỗi giây trên quảng trường đều có thêm hàng chục nình luận mới, mức độ phổ biến được phóng đại một cách khủng khiếp.

Sau một đêm ầm ĩ, trước mắt mọi chuyện đã lắng xuống, người hâm mộ của Thịnh Minh Hàn cuối cùng cũng yên lòng, hào phóng mà gửi lời chúc phúc ở khu bình luận của Chu Tuế.

Nhưng cũng không phải không có gợn sóng nào.

Rất nhanh mọi người liền phát hiện số hiệu điện thoại đăng Weibo của Thịnh Minh Hàn biến thành: From Trái Cây 11.

Người hâm mộ đều biết hắn hoài cổ, điện thoại đều là dùng đến hỏng rồi mới đổi.

Công việc bình thường hắn đăng Weibo đều là do nhân viên conng tác đăng, vừa nhìn số hiệu máy là biết. Của nhân viên công tác đều không có đánh dấu, chỉ có Thịnh Minh Hàn mới không đổi hậu tố, vẫn luôn giữ cái đuôi nhỏ này.

Các fans đều rất thích.

Đó giống như là bí mật độc quyền với thần tượng vậy.

Lần gần nhất Thịnh Minh Hàn tự mình đăng Weibo đã là chuyện của năm tháng trước rồi, đúng vào Lễ hội Mùa Xuân, hắn chụp một bức ảnh bữa cơm tất niên, caption cũng rất đơn giản, chỉ một câu Chúc mừng năm mới.

Lượng cơm tất niên không tính là nhiều, cũng không tính là ít, đại khái vừa đủ phần ăn của hai người. Là ai ăn Tết cùng hắn, mọi người kỳ thật đều có thể mơ hồ đoán được.

Không ngờ lần này lại là có liên quan đến Chu Tuế.

Tuy mọi người đều có chút bất ngờ nhưng cũng không phải là hoàn toàn ngoài dự liệu. Dù sao thì khi công bố tình yêu, văn bản Weibo cũng là do Thịnh Minh Hàn đích thân đăng lên.

[Mở đầu là em, quá trình là em, kết thúc cũng là em, haiz]

[Chuyện gì thế này, thẩm mỹ BE sao lại có chút đáng ship khó hiểu]

[Bạn à, này không ship được đâu nha! ( mặt kinh hoàng)]

[Bây giờ ship thì khác gì gia nhập Đảng.quốc.dân năm 49(1) đâu......Tỉnh lại đê!!]

Cũng may những bình luận như vậy không nhiều lắm, chúng đều nhanh chóng bị fans có tổ chức đè xuống, biến mất trong biển người mênh mông.

Nhưng chuyện này lại không kết thúc ở đây.

Rất nhanh công ty của Chu Tuế đã đưa ra lời tuyên bố về vụ việc ở sân bay.

Trong tuyên bố miêu tả tường tận cụ thể sự việc đã xảy ra, sau đó gửi lời xin lỗi vì đã gây ra áp lực công việc tới nhân viên sân bay, đồng thời lên án phóng viên đã phỏng vấn thô lỗ và mất trật tự, yêu cầu đối phương công khai xin lỗi nghệ sĩ, và cuối cùng không quên chủ đề thăng hoa, kêu gọi thanh lọc môi trường truyền thông.

Bản tuyên bố này có tổ chức có trật tự, dùng từ tinh chuẩn độc ác, người trong ngành liếc mắt là có thể nhìn ra được, đây không phải thứ nhân viên bên Chu Tuế có thể viết ra được.

Có lẽ còn có người của Thịnh Minh Hàn đứng sau thao tác.

Ngoài cái này ra, công ty quản lí còn tung ra đoạn ghi hình ở sân bay lúc ấy, trong màn hình có thể thấy rõ Chu Tuế bị vây lấy rất lâu, bốn phía không có gì che chắn, rất nhiều ký giả ác ý chen lấn vào, mà sắc mặt anh tái nhợt khó coi cũng là do có phóng viên đem microphone đụng phải anh.

Dưới loại tình huống này, sự phản công của anh thực ra chẳng khác gì mèo cào, đã đủ ôn hòa rồi.

Tới lúc này, thái độ của dân mạng với sự việc Chu Tuế ác liệt đáp trả phóng viên rõ ràng đã có chuyển biến, đại đa số mọi người đều chọn trực tiếp bóc trần, quay đầu bàn tán lí do thực sự khiến Chu Tuế và Thịnh Minh Hàn ly hôn.

Tuy rằng chưa hoàn toàn lắng xuống, nhưng cũng không lên men trở lại.

Dưa này không phải thật, vậy thì đổi cái khác.

Đợi đến khi đợt dưa tiếp theo xuất hiện, vậy Chu Tuế liền không có chuyện gì nữa.

Sau khi kết thúc hơn hai tháng làm việc cường độ cao, Trần Hải Tiêu không sắp xếp thêm thông cáo nào khác nữa, Chu Tuế hai ngày này rốt cuộc cũng có thể nghỉ hơi tử tế rồi.

Cách thời gian chính thức khở động máy còn một tháng nữa, anh nằm trên sô pha vừa ăn dưa hấu vừa đọc kịch bản mỏng vỏn vẹn chỉ có mười mấy trang.

Phim mới tên là 《 Nơi Đây Trăng Sáng 》, là bộ phim có chút ngôn tình cẩu huyết cũ thời dân quốc, trong đó anh vào vai một công tử ca bệnh kiều, lời thoại không tính là nhiều, cảnh diễn cũng tương đối rời rạc, hình như là vai nam ba.

Chẳng qua kịch bản còn chưa được viết xong, hậu kì còn rất nhiều chỗ cần sửa chữa.

Vì lí do bảo mật, trước khi kí hợp đồng các diễn viên thường chỉ được giao một phần kịch bản, nhưng cũng không có nghĩa là kịch bản đã cũng hoàn thành sau khi hoàn thành vai diễn.

Có đoàn thậm chí đã quay vài ngày rồi, kịch bản mới viết được một nửa, hoặc là cốt chuyện xưa cũ không phù hợp thiết lập, hoặc là tư bản nhảy dù vào yêu cầu thêm đất diễn. Đạo diễn kéo theo biên kịch thức đêm mở họp, vừa sửa vừa quay, vừa quay vừa xóa, đây đều là chuyện bình thường rồi.

Hơi thở lời thoại của Chu Tuế không tốt lắm, nghe không đủ thật, thừa dịp chưa vào đoàn anh muốn luyện tập nhiều hơn chút, cố gắng sử dụng giọng gốc.

Nhưng lời thoại còn chưa luyện xong, Trần Hải Tiêu đã gọi điện thoại tới.

Xảy ra chuyện lớn.

Anh bị đá khỏi đoàn phim rồi.

___________________

Tác giả có lời muốn nói:

(1) hoàn toàn là một cái hố, thời điểm miêu tả không đúng lắm, thường xuất hiện ở CP đã hết hạn.

[ Easter Egg 01 ] Về bài đăng

Văn bản do chính Thịnh Minh Hàn viết: Gặp được em là may mắn của anh, cảm ơn vì "gặp gỡ", "may mắn........Đây là ly hôn hay phục hôn vậy? Người đại diện Liễu Thời Ninh vừa thấy đã đau não, vung bút một hồi, cô quyết định cắt bỏ hai câu cô thấy không quan trọng nhất.

Sếp Thịnh không phản đối nhưng giữ lại tiền lương hai tháng của cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play