Đợi khi Hàn Gia Lâm về lại nhà họ Hàn đã không cứu vãn được.
Ánh mặt trời xán lạn buổi chiều, Lư Thư Nhã ngồi ở trên ghế trong vườn hoa biệt thự uống trà.
Hàn Gia Lâm thở phì phò, chất vấn, “Mẹ! Sao mẹ lại làm thế?”
Lư Thư Nhã không trả lời hắn, chỉ về mấy cái túi có logo thương hiệu xa xỉ, “Con về rồi à? Vừa hay, đây là túi xách và quần áo mẹ mua khi đi shopping hồi sáng, con đem qua cho Hạ Trừng Trừng đi!”
Hàn Gia Lâm cau mày, “Tại sao con phải tặng đồ cho cô ta?! Con thấy cổ là bực mình! Trong lòng con chỉ có Văn Văn thôi!”
“Đồ ngu xuẩn!” Lư Thư Nhã hận sắt không thành thép, đứng dậy tát Hàn Gia Lâm một cái!
“Đừng có nhắc Diệp Thi Văn trước mặt mẹ! Con có biết vì con không muốn từ bỏ cô ta mà nhà họ Hàn chúng ta suýt sâp không? Hàn Gia Lâm, con phải nhớ cho kĩ, con là người thừa kế của nhà họ Hàn, bao giờ cũng phải đặt nhà họ Hàn ở vị trí đầu, chứ không phải loại phụ nữ gia đình không sạch sẽ kia!”
Hàn Gia Lâm cắn răng.
Hắn biết vì lời của mình mà giá cổ phiếu công ty sụt xuống.
Nhưng lúc trước ấn tượng của công chúng với Văn Văn rất tốt mà? Hắn chỉ muốn ở cạnh cô vĩnh viễn, những cư dân mạng đó có cần phải làm thế không?
Hắn yêu đương với Văn Văn thì liên quan gì đến họ chứ?
Hàn Gia Lâm không cam lòng, “Mẹ, con biết mẹ có ý kiến với cô ấy! Nhưng dù vậy mẹ cũng không thể bảo con đi tặng đồ cho Hạ Trừng Trừng chứ! Cô ta tâm cơ lắm, người phụ nữ đó không đơn giản!”
“Nhưng hôm nay chỉ có con bé mới giúp nhà họ Hàn chúng ta!” Lư Thư NHã lạnh giọng, “Trên mạng luôn tung tin con yêu đương với cô chủ nhà họ Hạ, lúc trước Diệp Thi Văn xem như là cô chủ nhà họ Hạ, hai đứa yêu nhau mẹ có thể mắt nhắm mắt mở. Nhưng hôm nay cô ta bị bắt rồi! Con muốn nhà họ Hàn nhận một đứa con dâu từng vào tù à? Cho nên, vì để đính chính quan hệ của con và cô ta, con phải yêu đương với cô chủ thật sự của nhà họ Hạ! Cần phải ở cạnh Hạ Trừng Trừng!
Hàn Gia Lâm lạnh lùng nhìn mẹ mình, gằn từng chữ, “Con sẽ không phản bội Văn Văn!”
“Hàn Gia Lâm!” Lư Thư Nhã tức hộc máu, “Sao con không biết nghe lời khuyên bảo thế hả?! Cho dù gặp dịp thì chơi cũng được, sau khi ổn định cổ phiếu của công ty thì con muốn làm gì cũng được! Mẹ không quản!”
Hàn Gia Lâm kiên định vô cùng, “Mẹ, mẹ nói gì cũng không được, con sẽ không dao động với chuyện này đâu!”
“Con ---!”
Lư Thư NHã giận tới mức không biết phải làm sao cho phải, đành nói lời ác, “Nếu con muốn ở cạnh Diệp Thi Văn như vậy, thế thì từ nay về sau, con đừng về nhà họ Hàn nữa! Mẹ muốn xem nếu con không có gì thì Diệp Thi Văn có chọn ở cạnh con tiếp không!”
Hàn Gia Lâm móc bóp da trong túi ra, lấy hết thẻ tín dụng ra.
“Cho dù con mất hết đi nữa thì Văn Văn cũng không rời khỏi con!”
Nói xong, Hàn Gia Lâm đặt thẻ đen lên bàn, xoay người không chút do dự.
*
Sau khi Hàn Gia Lâm rời khỏi nhà họ Hàn, thì đến nhà họ Hạ.
Hạ Vĩnh Đức sứt đầu mẻ trán để cứu Diệp Thi Văn. Sau khi Máy kiểm tra nói dối tuyên cáo ông ta chỉ là người ở rể, những mối quan hệ của ông ta cứ như đứt sạch.
Ông ta liên hệ với không ít bạn bè nhưng đối phương đều lấy cớ rất bận, không giúp được.
Giới nhà giàu coi trọng lợi ích, lúc trước cảm thấy ông ta là chủ nhân nhà họ Hạ, trong tay nắm quyền nên nịnh bợ không thôi. Bây giờ biết ông ta là người ở rể chỉ nắm quyền tạm thời thì đối xử với ông ta rất lạnh lùng.
Ông ta đành phải kí thác toàn bộ hi vọng lên người Hàn Gia Lâm.
Với quyền lực nhà họ Hàn, cứu Diệp Thi Văn là chuyện nhỏ!
Nhưng lúc Hàn Gia Lâm đến nhà họ Hạ bảo với ông ta, hắn vì chị ta mà cắt đứt quan hệ với nhà họ Hàn.
Hạ Vĩnh Đức:???
Hàn Gia Lâm bị khùng hả?
Giây phút này thì mối quan hệ của nhà họ Hàn quan trọng nhất, tại sao lại cắt đứt quan hệ với gia đình lúc này thế?
Ông ta khó chịu nhìn hắn, ông ta nghi ngờ có phải hắn không thích Diệp Thi Văn không, có phải hắn do Hạ Trừng Trừng phái đến để làm hại chị ta không!
Đồng đội heo là để chỉ hắn đó!
Mấy hôm sau, hai người nghĩ đủ cách cứu Diệp Thi Văn nhưng vẫn không ra.
Các cổ đông của tập đoàn họ Hạ cứ tưởng Hạ Trừng Trừng lả lơi ong bướm, không cáng được trách nhiệm. Không ngờ lại bị con riêng hãm hại, bôi đen danh dự của cô thì thôi đi, còn chiếm đoạt tài sản của cô!
Dù sao cũng là con gái của người quen cũ, sao họ có thể nhịn chứ?
Mà Hàn Gia Lâm mất đi sự giúp đỡ của nhà họ Hàn cứ như chim mất cánh, không có quan hệ gì.
Mấy hôm nay, Hàn Gia Lâm ở nhà họ Hạ, Hạ Vĩnh Đức không vừa mắt hắn tí nào.
Sao Diệp Thi Văn lại kiếm một thằng phế vậy để quen chứ?
Nhất là khi thấy Tạ Tri Hành hôm sinh nhật.
Đều là cậu ấm nhà giàu, đều bị gia tộc vứt bỏ nhưng kết quả, một đứa nghèo tới mức cần người nhà bạn gái nuôi, một đứa tự mình thâu tóm cả gia tộc!
Đúng là kẻ trên trời đứa dưới đất!
Hạ Vĩnh Đức thậm chí còn suy nghĩ, nếu lúc trước Diệp Thi Văn tán được Tạ Tri Hành thì hay rồi.
*
Biệt thự số 18 của Ngự Lâm Uyển.
Hạ Trừng Trừng ngồi ở phòng khách với Tạ Tri Hành, thư ký Chu báo cáo lại tình huống của Diệp Thi Văn và Hàn Gia Lâm.
Dì Lưu rửa sạch nhãn mới nhập về, nghe bảo được vận chuyển bằng máy bay từ Phúc Thành đến, từng quả đều to tròn nhiều cơm, ngọt vô cùng.
“Hàn Gia Lâm không về lại nhà họ Hàn, nhưng bà Hàn đã nói rồi thành ra hắn không dùng được quan hệ của mình. Bọn họ vẫn chưa nghĩ ra cách cứu Diệp Thi Văn ra tù.”
“Thậm chí bởi vì lúc trước Hàn Gia Lâm làm việc không kiêng nể ai, lần này hắn gặp việc, không ít cậu ấm từng bị hắn chèn ép đều cố ý làm nhục hắn, muốn xem trò cười của hắn.”
Hạ Trừng Trừng hứng thú nghe báo cáo.
Tạ Tri Hành ở cạnh không quan tâm lắm, anh dựa vào sofa, máy tính để trên chân cứ như đang làm việc.
Hệ thống thưởng thức: “Đây mới là trùm cuối chứ, nghiêm túc tinh tế, không cẩu thả tí nào! Hóng drama gì đó không quan trọng, chỉ lo kiếm tiền!”
Sau đó hệ thống hack vào máy của anh, muốn xem anh đang kiếm tiền gì.
Thì giao diện trên máy tính là ----
Anh Tám Showbiz: [Drama bự chà bá! Con gái kế nhà họ Hạ vướng vào lao lý, đứng sau lưng mọi thứ, đây là nhân tính vặn vẹo hay do đạo đức bị chôn vùi?]
Hệ thống:???
Kì lạ quá, phải xem lại.
Hệ thống xoa đôi mắt bằng máy móc, hack vào máy anh lần nữa.
Cục trưởng Cục drama Showbiz: [Giám đốc bá đạo yêu tội phạm trong ngục tù! Khi nào núi mòn, đất trời hợp lại thì chàng mới rời xa nàng!]
Hệ thống:??
Thiên hậu nhiều chuyện: [Giám đốc ngầu lòi khó dạy nở nụ cười xấu xa, “Bà chủ đã nhận sai chưa?” Thư ký ở cạnh cung kính đáp, “Giám đốc, bà chủ không nhận sai, nhưng bà chủ đã vào tù rồi!]
Hệ thống:???
Bạn học Chồn thích hóng drama: [Tuy CP Hàn Thi là tà giáo nhưng vẫn kiên trì đến giờ, đúng là tình yêu chân chính! Giám đốc nghèo túng và con gái kế phạm tội, đu được rồi!]
Hệ thống:???
Hệ thống im lặng, ngẩn ngơ đi về đầu Hạ Trừng Trừng.
Thế giới này bị khùng rồi hả? Tạ Tri Hành, anh còn nhớ mình là trùm cuối không thế!
Kiếm tiền hại người mới là hình tượng của anh đó!
Không phải hóng drama đâu!
Hạ Trừng Trừng nghe hệ thống kể lại những gì nó thấy trong máy của anh, vui mừng không thôi.
Cô chậm rãi lột quả nhãn, hỏi hệ thống: “Bé hệ thống, thật ra tao luôn thấy kì lạ ở mấy điểm. Dựa theo hình tượng, Hàn Gia Lâm là nam chính, IQ phải cao mà sao hắn vẫn không bỏ Diệp Thi Văn thế?”
Hàn Gia Lâm vẫn luôn miệng nói tin tưởng Diệp Thi Văn, nhưng cô lại thấy hắn có chút dao động trong lòng.
Chỉ là thứ tình cảm gọi là ‘yêu’ khiến hắn tin tưởng chị ta tuyệt đối.
Sự khống chế của tiểu thuyết với nhân vật mạnh đến vậy à?
Bởi vì Hàn Gia Lâm bị yêu cầu thích Diệp Thi Văn nên dù chị ta làm gì, hắn vẫn sẽ yêu chị ta vô điều kiện?
Hệ thống thở dài: “Đó là vì cô chưa đọc ngoại truyện, đương nhiên ngoại truyện đó không liên quan đến truyện chính, nên tôi không nói với cô.”
Trong ngoại truyện, có một chương kể về lần đầu gặp của hai người họ.
Đó là tám năm trước.
Khi đó Hàn Gia Lâm 17 tuổi, học cấp 3 tại trường tư ở thành phố Giang.
Lúc đó hắn không như bây giờ, là một người lạnh lùng cao ngạo. Hắn béo mập vô cùng, cứ như quả cầu tuyết vậy. Hơn nữa Lư Thư Nhã bận việc cả năm, không thể chăm sóc hắn được. Hàn Gia Lâm trở thành người bị cả lớp ‘chăm sóc’.
Bọn họ mắng hắn là thằng mập chết tiệt, đổ keo lên ghế hắn, trộm vở bài tập của hắn rồi ném vào trong hồ.
Lúc đó Hàn Gia Lâm không biết phản kháng.
Cho đến khi gặp Diệp Thi Văn.
Trong ngoại truyện, tác giả miêu tả Diệp Thi Văn là ánh sáng duy nhất trong thế giới tăm tối của Hàn Gia Lâm.
Lúc đó hắn bị bạn học đánh đến mức mất ý thức, hắn nghe được tiếng ‘phù phù’ bên tai, hắn ngẩng đầu thì thấy mờ mờ do kính gãy.
Hắn chỉ thấy một cô bé mặc váy đỏ, trong tay của cô bé còn có cái ná, đi tới trước mặt hắn.
Cô bé kia là Diệp Thi Văn.
Chỉ là lúc đó chị ta đến tham quan trường rồi rời đi. Lúc hai người gặp lại là khi Hàn Gia Lầm trở thành một anh đẹp trai mạnh mẽ, gặp lại Diệp Thi Văn ở đại học rồi vừa thấy đã yêu.
Hạ Trừng Trừng thông suốt, “Ánh trăng sáng vuốt nhẹ vết thương thời trẻ trâu, Hàn Gia Lâm muốn không yêu cũng khó.”
“Đúng thế,” Hệ thống nói, “Thật ra chỉ nhìn vào tình yêu của họ thì cũng đẹp phết.”
Chỉ là nghĩ đến chuyện chị ta vu oan cô, hệ thống đột nhiên không thích nữ chính này.
Nữ chính quan trọng thật.
Nhưng ký chủ nhà nó mới là quan trọng nhất!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT