Cư dân mạng bắt đầu đặt trọng tâm về phía Tề Bách, kiếm mấy hành động của gã mấy năm nay, toàn bộ chuyện xấu của gã đều bị mọi người kéo ra.
Lúc này, một account marketing đột nhiên nhớ tới, lúc Thiên Thịnh hạn chế tìm kiếm chuyện này, Diệp Thi Văn lại share video tin xấu.
[Cái gì mà ‘nguyên tác không chết’ chứ, Diệp Thi Văn có thể xem lại bình luận của mình không?]
[Giúp người xấu làm việc xấu! Nếu Kim Nhất Phàm không chứng minh năng lực bản thân trong trận battle, có khi đã bị cô ta hại chết!]
[Sao lại trách Văn Văn chuyện này cơ chứ? Cô ấy cũng giống fans của Tề Bách, không biết gì mà! Tại sao có thể tha thứ cho Lục Yên Nhiên mà lại mắng cô ấy vậy!]
[Hành vi này của cô ta không sai, nhưng xem mấy hành động ngu xuẩn lúc trước, vụ Qúy Tĩnh Hàm, Trần Minh Kiệt, rồi bây giờ… tôi chỉ có thể nói một câu, đáng đời!]
[Diệp Thi Văn tranh thủ ké fame, kiếm duyên người qua đường quá rõ ràng rồi còn gì? Cô ta cũng giống Tề Bách, muốn dẫm lên Kim Nhất Phàm để hot, không ngờ lại bị lật xe!]
….
Lúc này, Diệp Thi Văn đang ở trong văn phòng của đạo diễn Lưu Chí Minh, tại đoàn phim [Vũ Quang].
Lưu Chí Minh đẩy bản hợp đồng tới trước mặt cô ta, “Cô Diệp, dựa theo nội dung hợp đồng mà chúng ta đã ký, trong vòng một năm từ khi quay đến khi chiếu, cô không được có bất cứ tin xấu gì, nếu không chúng tôi có quyền hủy hợp đồng.”
Diệp Thi Văn nắm chặt tay, móng tay đâm vào trong da.
“Đạo diễn Lưu, tôi chỉ share một bài weibo mà thôi! Chuyện này đâu tính là tin xấu chứ?”
Diệp Thi Văn không hiểu, cô ta đã làm chuyện xấu tày trời nào chứ? Cô ta chỉ share một bài weibo thôi!
“Cô Diệp, cô muốn dùng bài weibo để kiếm lại duyên người qua đường của cô đúng không?” Lưu Chí Minh vạch trần suy nghĩ của cô ta,”Cô làm thế không có gì đáng trách, nếu Kim Nhất Phàm rời showbiz, cô có thể kéo lại duyên người qua đường.”
“Nhưng cách làm của cô giống như chơi chứng khoán vậy, có lời nhưng cũng có lỗ. Cô không thể chỉ hưởng thụ tiền lời, không gánh vác tiền lỗ.”
“Với tôi mà nói, cô nghĩ tôi quan tâm hành vi của cô là đúng hay sai à? Tôi chỉ để ý duyên người qua đường của cô mà thôi! Chuyện này liên quan đến lượng vé bán ra của phim! Tiếc là sau chuyện này, duyên người qua đường của cô rất tệ!”
Lưu Chí Minh nói xong, mở weibo ra, đưa cô ta xem ‘Bảng xếp hạng nghệ sĩ bạn ghét nhất’ của account marketing nọ.
Diệp Thi Văn từng xem bảng xếp hàng này, quán quân lúc đó là Hạ Trừng Trừng bị cư dân mạng ghét bỏ.
Nhưng chỉ cách một tháng, nghệ sĩ khiến cư dân mạng ghét nhất đã trở thành Tề Bác.
Sau đó là cô ta.
Hạ Trừng Trừng chiếm vị trí đầu mỗi năm, sau chuyện của Qúy Tĩnh Hàm và Trần Minh Kiệt đã kiếm thêm không ít duyên người qua đường, bây giờ đã rớt khỏi top 20.
Diệp Thi Văn nhìn kết quả bầu chọn, tay run rẩy.
Dưới đó còn có không ít bình luận.
[Sao Diệp Thi Văn hay gây chuyện thế? Kỹ thuật diễn bình thường, phiền quá!]
[Mau cút khỏi showbiz đi! Không muốn thấy cô ta!]
[Lần nào cũng kéo Hạ Trừng Trừng, PR sắc đẹp của mình. Bề ngoài của Hạ cũng xem như top đầu của showbiz, cô ta không tự có cảm nhận về cái đẹp đã qua photoshop của mình à?]
[Dù sao tôi không thích cô ta! Có thể phong sát ba đứa đứng đầu không?]
…
Diệp Thi Văn đọc các bình luận đó.
Ký ức kiếp trước vẫn còn rõ ràng, cô ta cứ như quay lại ngày tháng bị cư dân mạng chửi mắng, bị Hạ Trừng Trừng chi phối kia!
Không! Cô ta khó lắm mới sống lại, cô ta là người được trời chọn, cô ta sao có thể thua chứ!
Chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi!
Cô ta có cách xoay người!
“Cô Diệp, cô ký đi thôi!” Lưu Chí Minh nhắc nhở.
Diệp Thi Văn cắn môi, dưới cái nhìn của ông, đành ký hợp đồng.
Nơi này khiến cô ta thấy bị sỉ nhục, cô ta xoay người rời đi, nhưng lại bị bảo vệ cản lại.
Cô ta cau mày, xoay người nhìn đạo diễn: “Tôi đã ký hợp đồng, các người còn muốn gì?”
“Cô Diệp chắc đã quên rồi.” Lưu Chí Minh chỉ vào điều khoản trên hợp đồng, “Nếu trong một năm cô ký hợp đồng tới khi chiếu phim, cô có tin xấu thì cô còn phải trả lại tiền cát-xê đóng phim cùng bồi thường gấp mười lần số tiền trong hợp đồng!”
Diệp Thi Văn trợn to mắt: “Các người quá đáng rồi đấy! Tôi còn chưa vào đoàn phim đâu! Các người cũng chưa đưa tôi tiền cát-xê! Thế mà ép tôi phải trả số tiền vi phạm hợp đồng ư?” Lưu Chí Minh ung dung: “Cô Diệp, hợp đồng viết như vậy, cô phải biết, lúc trước chúng tôi phải chịu bao nhiêu áp lực để ký với cô! Cô là tiểu hoa nổi tiếng, ít nhất cũng phải có tinh thần hợp tác chứ?”
Sau đó, ông ta lại nói thêm: “Nói thật, tôi cũng không muốn chuyện cô nợ đoàn phim mấy chục tỷ bị đồn ra ngoài đâu!”
“Lưu Chí Minh!” Cô ta nghiến răng nghiến lợi, “Ông phải nghĩ kĩ, đoàn phim của ông là do Hàn Gia Lâm đầu tư! Ông biết quan hệ của bọn tôi! Ông không sợ anh ấy không đầu tư nữa à?!”
“Tôi biết chứ.” Lưu Chí Minh cười, “Nhưng trên đời này không chỉ có mỗi cậu Hàn là người đầu tư. Cô Diệp, so với việc ở đây uy hiếp tôi, không bằng nghĩ cách kiếm tiền đền hợp đồng đi! Tin tiểu hoa nổi tiếng làm trái hợp đồng mà không đền bù không phải tin nhỏ gì đâu!”
“Ông ----!”
Diệp Thi Văn trừng mắt nhìn ông ta, sau đó tức giận rời đi.
Sau khi cô ta rời đi, Lưu Chí Minh đi tới cửa sổ gọi cho Tạ Tri Hành.
“Giám đốc Tạ, tôi đã làm theo yêu cầu của anh, bắt cô Diệp đền bù gấp mười lần số tiền đã ký, anh hẳn cũng tuân thủ lời hẹn, đầu tư phim của tôi nhỉ?”
Người đàn ông bên kia nhếch môi, “Đương nhiên, tôi bảo thư ký chuẩn bị hợp đồng. Hơn nữa, tôi giao toàn quyền quay phim cho ông, bên tôi sẽ không tham gia nhiều.”
“Cảm ơn!”
Điện thoạt ngắt.
Lưu Chí Minh vui vẻ đặt điện thoại lên bàn, thoải mái nằm trên sofa ở phòng nghỉ.
Cuối cùng cũng giải quyết được tảng đá trong lòng!
Nhưng phải nói, Tạ Tri Hành hẹp hòi thật đấy!
Lưu Chí Minh từng nghe thấy chuyện anh nằm gai nếm mật để trả thù chú ruột của mình!
Lúc ấy ông cảm thấy người khác nói quá.
Nhưng bây giờ nhìn lại, Diệp Thi Văn chỉ share bài chứng minh thân phận của Kim Nhất Phàm thôi, chẳng phải tin xấu gì nhưng anh lại ép cô ta phải đền mấy chục tỉ tiền vi phạm hợp đồng!
Quả nhiên, chọc ai cũng không nên chọc anh!
*
Weibo chính thức của [Cuộc sống rảnh rỗi] thông báo Tề Bách rời show, khách mời mới là Hứa Tri Tình.
Hạ Trừng Trừng hoàn thành nhiệm vụ đăng tít ở thôn Tình Xuyên, lần này Máy kiểm tra nói dối kiếm không ít fans, trở thành tài khoản duy nhất ủng hộ Kim Nhất Phàm từ lúc drama xảy ra, lượng fans của cô đã đột phá cái ngưỡng hai mươi triệu follow!
Bây giờ không chỉ cư dân mạng, mà ngay cả Tạ Tri Hành, Kim Nhất Phàm, Lục Yên Nhiên cũng follow.
Máy kiểm tra nói dối trở thành người đứng đầu giới paparazzi của showbiz!
[Dù là ai cũng phải nói một câu, Cơ Cơ trâu quá!]
[Drama từ sáu năm trước! Tui quỳ luôn á!]
[Tui không xem Cơ Cơ là account marketing nữa rồi, có account marketing nào trâu bò vậy à?]
[Cơ Cơ quả nhiên là máy dò bom của showbiz! Đuổi đống u ác tính trong giới đi!]
[Có ai thảm hơn tui khum… Diễn viên yêu thích --- -Qúy Tĩnh Hàm, sụp nhà; Đạo diễn yêu thích --- Trần Minh Kiệt, sụp nốt; Ca sĩ yêu thích ---- Tề Bách, sụp nhà luôn ròi kìa! Cơ Cơ, xin hãy nói với tui, showbiz có ai không sụp nhà để tui trú khum?]
[Lầu trên thảm ghê, hí hí!]
[Showbiz thật sự rất bẩn, không mấy người sạch sẽ.]
[Nếu không, em gái xui xẻo kia ơi, em làm fan của Cơ Cơ xem sao?]
[???]
[Làm fan 1 paparazzi á?]
…
Chuyện làm fan paparazzi trở thành trò đùa, bị cư dân mạng quên đi.
Hạ Trừng Trừng hoàn thành nhiệm vụ đăng tít, lấy cớ xin nghỉ với đạo diễn Du, rời khỏi thôn Tình Xuyên.
Trên xe trở về nhà, Hạ Trừng Trừng mở điện thoại xem phát sóng của show.
Hôm nay Tạ Tri Hành có việc bận ở công ty nên rời show. Tổ tiết mục nghĩ mãi, thế là mời diễn viên nữ khác của đoàn phim [Tiên Quyết] --- Lâm Tịch Thiến tham gia show cùng Hứa Tri Tình.
Cư dân mạng vì tin của Máy kiểm tra nói dối, biết chuyện trong quá khứ của Lâm Tịch Thiến, cảm thấy đồng tình với diễn viên nhỏ xinh đẹp nhưng thảm thương này, thế nên cô ấy hot hơn không ít.
Lâm Tịch Thiên được chia vào chung team với Kim Nhất Phàm, thừa dịp chưa làm nhiệm vụ, cậu hỏi: “Cô biết Máy kiểm tra nói dối không?”
Kim Nhất Phàm rối rắm: “Cái đó, cô cũng biết chuyện hôm qua của tôi rồi đó, thật ra tôi cũng khá tò mò, vì sao Máy kiểm tra nói dối biết được nhiều chuyện của tôi như vậy?”
Lúc cư dân mạng mắng cậu, chỉ có Máy kiểm tra nói dối nói câu, “Cứ để mắng một hồi đi.”
Lúc fans Tề Bách nghi ngờ việc thắng battle không có nghĩa là không đạo nhạc, là cô ấy đăng video chứng minh của thí sinh [Ca sĩ sáng tác] mùa 1 nói chuyện giúp cậu.
Chuyện mất CD 6 năm trước, ngay cả Tạ Tri Hành còn không biết! Nhưng sao Máy kiểm tra nói dối biết vậy?
Kim Nhất Phàm nghĩ cả đêm, nhưng nghĩ mãi không ra.
Lâm Tịch Thiến cười hì hì, cô ấy nhớ đến cô gái đứng ở bãi đổ xe hôm đó.
Xinh đẹp và dịu dàng.
Lâm Tịch Thiến khen ngợi: “Tôi cũng không biết, có lẽ, cô ấy là thiên sứ mà ông trời cử xuống chăng?”
Kim Nhất Phàm:???
Vẻ mặt Kim Nhất Phàm như kiểu bất ngờ lắm, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Tịch Thiến….
Chẳng lẽ… Máy kiểm tra nói dối không phải là người à?
Mặc dù nghe hơi lạ, nhưng khá hợp logic ấy chứ!
Bởi vì Cơ Cơ là thiên sứ nên mới biết sự thật mà không mấy người rõ!
Kim Nhất Phàm vừa kính nể, lại tôn trọng Máy kiểm tra nói dối!
*
Trên xe taxi, Hạ Trừng Trừng ho mấy cái.
Cô xoa xoa mũi, “Tình huống thế nào, không lẽ có người mắng tôi à?”
Kim Nhất Phàm đang ‘mắng’ Máy kiểm tra nói dối cầu nguyện, “Thiên thần Cơ Cơ! Xin cô phù hộ cho tôi! Hot lên! Vượt qua Tạ Tri Hành! Trở thành đỉnh lưu đứng đầu showbiz trong nước! Cảm ơn! Amen!”
Lâm Tịch Thiến ở bên cạnh:???
Nói là anh em họ cơ mà? Tình cảm làm bằng nhựa hả?
Hạ Trừng Trừng ngáp một cái, bắt đầu xem livestream.
Cùng lúc đó, weibo chính thức của [Vũ Quang] đăng bài mới nhất, đoàn phim đã hủy hợp đồng với Diệp Thi Văn, sẽ chọn nữ chính lại lần nữa.
Hệ thống hứng thú báo cáo tin tức mới nhất: “Ký chủ, tôi mới kiểm tra được chuyện này do Tạ Tri Hành thúc đẩy! [Vũ Quang] vốn do Hàn Gia Lâm đầu tư 100%, cho nên không có khả năng đổi người, nhưng đạo diễn Lưu Chí Minh của [Vũ Quang] không muốn dùng Diệp Thi Văn, sau đó Thiên Thịnh liên hệ ông ấy.”
Điều này trong dự đoán của Hạ Trừng Trừng, Lúc trước xem tiểu thuyết, cô đã biết anh là người hẹp hòi rồi.
Diệp Thi Văn cố ý dẫm Kim Nhất Phàm một cái trong chuyện của Tề Bách, anh không trả thù mới lạ!
Hệ thống: “Nhưng mà… Diệp Thi Văn chỉ đăng weibo bài của Kim Nhất Phàm thôi, Tạ Tri Hành đã bắt cô ta đền chục tỷ, nhưng Tề Bách làm tổn thương Kim Nhất Phàm như vậy chỉ bị phong sát trong giới, quá nhẹ rồi!”
“Loại người này phải bị bắt đi chịu sự trừng phạt của pháp luật!”
Hạ Trừng Trừng cứng đờ.
“Bé hệ thống nói có lý đó!” Mắt Hạ Trừng Trừng sáng rực: “Sao Tạ Tri Hành có thể bỏ qua Tề Bách chứ? Cho dù tối qua tao không ra tay, anh ấy cũng có cách đúm chếc Tề Bách mới phải!”
Hệ thống nghi ngờ: “Nhưng trong tiểu thuyết, ổng không thể chứng minh được cho Kim Nhất Phàm?”
Hạ Trừng Trừng lắc đầu, “Không phải, trong tiểu thuyết không viết nhưng không đồng nghĩ anh ấy không chứng minh. Nếu lúc đó Kim Nhất Phàm qua đời, vậy việc anh ấy chứng minh hẳn không được viết vào.”
Căn cứ theo sự suy luận của Hạ Trừng Trừng đối với tiểu thuyết: Thế giới tiểu thuyết có cốt truyện che giấu, nếu như cốt truyện không có tác dụng thì sẽ không được miêu tả thêm.
Hạ Trừng Trừng cau mày, cắn móng tay, tiếp tục tự hỏi: “Tạ Tri Hành có cách để chơi chết Tề Bách… Nhưng cách này chắc không hợp pháp đâu! Nhưng mà… cách của anh ấy là gì nhỉ?”
Hệ thống không thể trả lời, cái này đã vượt qua phạm trù IQ của nó.
Nó chỉ có thể nhìn Hạ Trừng Trừng lo lắng.
Cô nghĩ hoài nghĩ mãi, còn cắn móng tay.
Đột nhiên mắt cô sáng rực.
“Bé hệ thống! Tạ Tri Hành ở đâu?”
Hệ thống: “Tại phim trường của Thiên Thịnh, nhưng tôi phải tra hạng mục quay chụp… Sao thế?”
Hạ Trừng Trừng nói nhanh, “Chúng ta đi tìm anh ấy, tao nghĩ ở đó có đáp án tao muốn!”
*
Xe taxi dừng trước một nhà xưởng.
Nhà xưởng riêng tư, xung quanh khá hoang vắng, không có người ở.
Hạ Trừng Trừng nhìn xưởng lớn trước mặt, trái tim đập nhanh, một suy nghĩ xuất hiện trong đầu.
Cô bước tới, đẩy cửa xưởng ----
Thời gian như thoi đưa, năm tháng cứ như đưa cô trở lại 6 năm trước.
Trước mặt là biểu ngữ “Cuộc tuyển chọn [Ca sĩ sáng tác] mùa 1”. Một buổi tuyển chọn xuất hiện trước mặt họ.
Hệ thống ngẩn người, nó còn chấn động hơn Hạ Trừng Trừng.
Bởi vì nó thấy chỗ này rồi.
Nó thấy ở chỗ hệ thống chủ.
Nơi này thiết kế giống như hiện trường 6 năm trước, hoàn toàn giống y chang không sai sót cái gì.
Ở trong xưởng, nó cảm thấy như mình trong 6 năm trước.
Hệ thống lẩm bẩm: “Ký chủ, Tạ Tri Hành muốn làm gì thế?”
Hạ Trừng Trừng nhỏ giọng: “Bọn họ muốn quay lại một sự thật, một sự thật bị tác giả xóa đi.”
Bởi vì trong giả thuyết tiểu thuyết, tuyệt đối sẽ không có chứng cứ chứng minh Kim Nhất Phàm vô tội.
Nếu như có, vậy là do anh tạo ra!
Hệ thống khó tin, “Cô nói là… làm giả?! Đây là phạm pháp, nếu bị tố cáo thì sao giờ?”
Hạ Trừng Trừng cười nhạo, “Bị tố giác mà! Cuối tiểu thuyết, Diệp Thi Văn và Hàn Gia Lâm chiến thắng phản diện Tạ Tri Hành, hành vi phạm tội của anh ấy bị đưa ra ánh sáng, bao gồm việc cấu kết với quan chức, hối lộ thẩm phán, làm giả chứng cứ… Anh ấy đã trải qua những chuyện này trong cốt truyện?”
“Trong tiểu thuyết không nói rõ, bởi vì những việc này chỉ nhắm vào Tề Bách. Sau khi Kim Nhất Phàm chết, Tạ Tri Hành muốn chứng minh giúp cậu ấy nên mới làm giả chứng cứ này, có điều sau này bị đám Diệp Thi Văn vạch trần.”
Kỳ thật, Tạ Tri Hành không cần phải làm đến mức này.
Nhưng mà anh muốn cậu ấy chết một cách sạch sẽ, cho dù không ở trên đời nhưng không nên mang tiếng xấu.
Cho dù, anh phải trả cái giá rất đắt cho chuyện này.
Hạ Trừng Trừng mỉm cười bất đắc dĩ.
Cô cảm thấy Tạ Tri Hành rất thông minh.
Nhưng có đôi khi lại ngốc không còn thuốc chữa.
Hệ thống lo lắng: “Ký chủ, hiện tại Tề Bách chỉ bị phong sát thôi, Tạ Tri Hành tính dùng phim trường này chơi chết ổng à?!”
Hạ Trừng Trừng giật mình.
Cô nhớ đến hình tượng của anh trong tiểu thuyết.
Mọe, hình như… có khả năng này đó!
*
Lúc này Tạ Tri Hành và thư ký Chu cũng ở nhà xưởng.
Thư ký Chu cẩn thận hỏi, “Giám đốc, có phải không cần plan B này nữa không?”
Lúc trước Tạ Tri Hành muốn làm giả hiện trường mùa 1, hắn đã phản đối rất nhiều.
Là thư ký thân cận nhất của anh, hắn sao không biết anh muốn làm gì chứ?
“Không cần.” Giọng của Tạ Tri Hành dịu dàng, “Đi tra tài khoản và tiền thuế của Tề Bách, loại người như hắn không sạch sẽ đâu.”
Thư ký Chu móc điện thoại note lại, “Đã biết, tôi cho người tra giờ!”
Thư ký Chu lại hỏi anh: “Vậy phim trường xử lý sao ạ? Hủy đi thì hơi lãng phí đó!”
Tạ Tri Hành nghĩ nghĩ, “Hình như bản quyền của [Ca sĩ sáng tác] ở Thiên Thịnh nhỉ?
Thư ký Chu: “Đúng vậy, lúc trước để giấu tin cậu Kim là Trương Tam, tôi đã mua IP này lại.”
“Thế bắt đầu dự án này lại đi! Thừa dịp đang có độ hot, tổ chức mùa 3 của [Ca sĩ sáng tác], hẳn là có nhiều người tham gia lắm. Nơi này xem như là chỗ để quay show.”
Ánh mắt thư ký Chu sáng lên. Tuyệt lắm! Như vậy không để lãng phí xưởng này, còn ké fame của Kim Nhất Phàm và Tề Bách, không chừng show này hot hòn họt luôn!
Tạ Tri Hành vừa dặn dò xong thì cùng thư ký Chu đi ra khỏi nhà xưởng.
Lúc ở cửa thì thấy Hạ Trừng Trừng.
Anh sửng sốt: “Hạ Trừng Trừng?”
Sao cô lại ở đây?
Hạ Trừng Trừng thấy thì vẻ mặt vui vẻ. Giây sau cô không chút do dự mà ôm lấy anh!
Tạ Tri Hành:!!!
Thư ký Chu:!!!
Hệ thống:!!!
Tạ Tri Hành ngẩn ngơ, đầu óc trống rỗng, ngơ ngác nhìn cô ôm mình.
Thư ký Chu ở sau trợn to mắt, kích động che mồm: Trời ạ, mình hóng được quả drama đáng sợ gì đây!
Không phải bọn họ kết hôn giả à? Hợp đồng còn do hắn tự tay soạn đó, không lẽ bây giờ đã thành thật rồi à?
Các sinh vật giống đực ở đấy sững sờ vô cùng, Hạ Trừng Trừng cắn tai Tạ Tri Hành, dịu dàng nói bên tai anh: “Tạ Tri Hành, em biết nơi này dùng để làm gì! Anh đừng làm bậy!”
Tạ Tri Hành ngạc nhiên.
Cô biết á?!
Nhưng cô lại không nói cho ai mà tự mình chạy tới.
Là vì lo lắng anh sẽ làm sai ư?
Hay là vì lí do gì khác?
Không hiểu sao, Tạ Tri Hành cảm thấy ấm áp trong lòng.
Anh đẩy nhẹ Hạ Trừng Trừng ra, dịu dàng nói: “Em cảm thấy ở đây làm gì?”
Hạ Trừng Trừng hoảng loạn trong lòng, nhìn thư ký Chu với ánh mắt cảnh giác, “Chỗ này… chỗ này không phải là….”
Cô ấp úng không nói thành lời, ngược lại còn trừng mắt nhìn anh đầy oán hận.
Hạ Trừng Trừng: Chuyện lớn vậy còn để người khác biết là sao! Dù là thư ký cũng không được!
Tạ Tri Hành cười nói, “Đây là chỗ quay [Ca sĩ sáng tác] mùa 3.”
Hạ Trừng Trừng:???
Cô sửng sốt nửa giây, thấy vẻ mặt trêu ghẹo của anh và thư ký Chu thì hiểu ngay.
Cho dù nhà xưởng này xây lên để làm gì, vậy thì bây giờ chưa có gì cả, hiện tại nó có tác dụng khác.
“À…” Hạ Trừng Trừng hâm hực.
Tạ Tri Hành cũng xem như thông minh, đổi thành sân khấu mùa 3, cho dù nhà xưởng bị quay lén cũng giải thích được.
Đột nhiên, Hạ Trừng Trừng phát hiện cô còn giữ tư thế ôm eo của anh, mà anh lại không đẩy cô ra hoàn toàn!
Hạ Trừng Trừng chớp mắt.
Vốn định nhắc nhở anh đừng làm chuyện ngốc bằng cách này, bây giờ… không cần nhắc nữa thì có cần diễn tiếp không?
Hạ Trừng Trừng thích diễn thành nghiện lần đầu bị bí.
Thôi, chỉ cần cô không xấu hổ thì đứa khác là người xấu hổ!
Hạ Trừng Trừng vừa làm nũng vừa buông tay đang ôm chặt anh ra.
“Vậy chồng ~ các anh cứ tiếp tục ~ em đi trước.”
Hạ Trừng Trừng xoay người vội rời khỏi xưởng.
Tạ Tri Hành nhìn theo bóng của cô, khóe miệng nhếch lên.
Thư ký Chu nhìn anh rồi nhìn bóng người rời đi của cô, “Giám đốc Tạ, anh nói… có phải bà chủ đã thích anh không?”
Tạ Tri Hành sửng sốt, trái tim đập lệch một nhịp. Anh giả vờ bình tĩnh:”Tại sao nói thế?”
Thư ký Chu phân tích: “Không phải lúc trước anh nói bà chủ muốn xem anh tham gia show à? Nhưng sau đó lại bảo muốn anh an ủi cậu Kim. Đã biết cậu ấy không có bị trầm cảm, vậy tức là lí do thứ hai không đúng, thế thì chỉ có bà chủ muốn thấy anh thôi!”
“Hơn nữa dáng vẻ lúc rời đi của bà chủ lúc nãy, trông giống thẹn thùng đó!”
“Cuối cùng cũng là chuyện quan trọng nhất! Bây giờ bà chủ không đòi ly hôn với anh! Đây không phải đồng nghĩa cô ấy không thích Hàn Gia Lâm nữa mà thích anh rồi à!”
Thư ký Chu buông tay: “Nếu không sao cô ấy không ly hôn với anh? Vì tiền của anh à? Nhà họ Hạ cũng có tiền, đâu cần thiết chứ; vì danh tiếng của anh á? Cô ấy đâu phải paparazzi, anh có nổi tiếng hay không đâu liên quan gì tới cô ấy? Cuối cùng, không cần tiền cũng chẳng cần danh tiếng, nên cô ấy chỉ cần con người của anh á!”
Thư ký Chu phân tích rõ ràng, càng nói càng hăng.
Tạ Tri Hành nghe tới mức sửng sốt.
Anh nhớ đến trước khi mình tham gia [Cuộc sống rảnh rỗi], anh đã cùng cô nói chuyện về Hàn Gia Lâm.
Khi đó Hạ Trừng Trừng nói cô không thích tên đó nữa, còn cười tủm tỉm nhìn anh nói: “Dù sao chồng đẹp trai vậy, đổi đối tượng cũng bình thường mà ~”
Tạ Tri Hành cứng người, trong lòng có chút cảm xúc ấm áp, anh cảm thấy có chút kích đông, tim cũng đập nhanh hơn.
Không lẽ, Hạ Trừng Trừng thích anh rồi sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT