8.

Cảnh sát tới rất nhanh, hai người bị dẫn về đồn.

Tôi cố ý để trợ lý đi theo để ý, sơ họ vì quan hệ của ba người chúng tôi mà xử nhẹ.

Trợ lý của tôi rất biết làm việc, hai người bị nhốt.

Tối đó, Đường Điềm cố ý tới thăm tôi.

Cô ấy nấu cho tôi bữa cơm, mấy năm nay tôi bận rất nhiều việc, Đường Điềm luôn ở cạnh tôi, ủng hộ tôi.

“Cậu nói xem, sao Cẩn Du không giống tớ tí nào vậy?”

Đường Điềm thở dài: “Hôm nay tớ nghe Tiểu Vu bảo thằng bé đến gây chuyện với ba nó, tớ cũng không tin.”

“Lúc trước tớ chỉ thấy nó không giỏi thôi, bây giờ cảm thấy nó cũng giống tên Tống Định Thịnh kia.”

“Cậu tra cô gái An An kia sao rồi?”

Nói tới cô gái kia, tôi cười lạnh, không muốn nói tới.

“Cô An này là người quen đó.”

“Đứa trẻ chưa ra đời của cô ta là con của quản lý tập đoàn Tinh Võ đó.”

Đường Điềm khiếp đảm: “Lý Hòa Vũ á? Cái thằng nhóc cướp dự án với cậu rồi phải trả giá đắt đó hả?”

Tôi đưa tay sờ sờ hộp thuốc, Đường Điềm liếc mắt nhìn một cái, tôi thả hộp thuốc xuống.

“Là cậu ta.”

Tôi hít sâu một hơi: “Tôi nghi ngờ An An này là do Lý Hòa Vũ đưa đến.”

“Gân đây cậu ta mở công ty mới, có dự án muốn tranh với chúng ta. Tên này rất thích làm mấy trò bẩn vậy, tớ đoán đây là âm mưu của cậu ta.”

Đường Điềm cau mày: “Không phải cậu ta chuẩn bị cưới cô chủ nhà họ Vương à? Cô bé kia chấp nhận buông tha An An kia à?”

“Buông không được nên mới tặng cho Tống Cẩn Du đấy.”

“Chà, tớ không biết nói sao.”

“Binh tới thì chặn vậy, tớ còn sợ mấy tên thua cuộc đó à?”

“Vâng vâng vâng, ai không biết giám độc Bạch cậu mạnh mẽ không thua gì đàn ông?”

“Nếu giám đốc Bạch đã giỏi vậy thì khỏi ăn chân gà nha?”

Tôi giả vờ tức giận: “Sao lại thế được, lát nữa giám đốc Bạch muốn ăn cả cặp chân gà!”

“Ha ha, hú thuốc ít lại thì tớ cho… cậu thêm mấy chân gà nữa.”

9.

Cứ tưởng Tống Thịnh Định và Tống Bạch Cẩn bị nhốt trong tù mấy hôm thì tỉnh táo lại.

Không ngờ hai người họ chưa ra thì An An “đợi trong lo lắng” đã không yên.

Vừa dậy đã thấy video An An khóc lên hotsearch, còn đồn là chủ tịch Bạch Chu của tập đoàn nhà họ Bạch bỏ chồng vứt con.

Lục Vu xử lý chuyện này từ sáng sớm.

An An rất thông minh, hoặc nói người sau lưng cô ta rất hiểu dư luận.

Hai giờ khuya lên hotsearch, thời gian này không thể xử lý kịp thời thì không thể dẹp ồn ào được.

Trong video, An An khóc rất thảm thiết.

“Bà Bạch, cầu xin bà buông tha cho Cẩn Du và chú Tống. Tình thân rất đắt giá, chúng cháu chờ bà quay đầu.”

“Cháu biết dì không thích cháu vì cháu nghèo, không muốn cháu ở cạnh Cẩn Du nhưng anh ấy vô tội, tình yêu cũng vô tội.”

“Anh ấy rất thương mẹ mình nhưng sao dì lại đưa anh ấy vào tù? Hổ dữ còn không ăn thịt con mà sao dì tàn nhẫn với con ruột như vậy?”

Video vốn không nhiều người xem nhưng có người cố ý chia sẻ.

Tôi vui vẻ xem An An đóng kịch, còn bình luận: “Diễn khóc không tệ, không đi đóng phim cũng hơi phí đó.”

Lục Vu nhìn tôi bất đắc dĩ: “Dì Bạch, dì chú ý chút đi, dư luận bây giờ rất quan trọng đó.”

“Các cháu bây giờ nhiều trò ghê, không giống dì hồi ấy.”

“Nếu chiêu này mà xuất hiện sớm thì năm đó dì đã online khóc cho cả thế giới xem rồi, cần gì phiền vây chứ?”

Lục Vu cạn lời: “Dì không biết họ nói gì dì đâu.”

“Còn không phải là An An kia mua người bảo năm đó dì và mẹ con yêu nhau, chuyện năm đó là lừa hôn à?”

“Chuyện này giải thích có tí phiền.”

Tôi vỗ vai con bé: “Không phiền, năm đó vì đề phòng Tống Đình Thịnh nên dì đã cố ý ghi âm lại.”

“Dì đã ghi âm sạch những gì hắn nói, lát nữa cho người đăng đi.”

Nói xong tôi cười tự giễu: “Không ngờ file ghi âm ấy cũng lộ ra ánh sáng.”

May lúc trước tôi đoán Tống Đình Thịnh sẽ cắn tôi nên mới lưu chứng cứ lại.

Muốn cắn miếng thịt của tôi thì phải xem bản thân có bản lĩnh đó không.

Mắt Lục Vu sáng lên, mày cau lại buông ra, giơ ngón cái với tôi: “Dì Bạch là thần tượng của con đó!”

Lục Vu vội đi chuẩn bị file, để tôi ở văn phòng một mình.

Ánh nắng chói mắt ngoài cửa chiếu vào, cũng đến lúc tôi kết thúc với đám người này rồi.

Mấy năm nay tôi đã già rồi, thủ đoạn cũng mềm mỏng hơn nên ngay cả một thằng bé sinh sau để muộn lại dám dùng chút thủ đoạn này với tôi rồi ư?

….

Lục Vu nghe xong ghi âm, con bé tự mình cắt nối thành video, giải thích theo thứ tự thời gian tuổi tác của tôi kĩ càng.

Sau khi kết thúc video, con bé còn tự thêm một đoạn cảm nhận:

“Là một diễn viên trong buổi đính hôn kia, tôi nghĩ tôi có tư cách để lên tiếng nói chuyện với cô An An. Tôi và Cẩn Du lớn lên cạnh nhau, đính hôn từ bé, thậm chí cậu ấy còn cầu hôn tôi.”

“Tôi không biết tình yêu vô giá trong miệng cô An An là gì, nhưng tôi biết làm người phải biết lễ nghĩa liêm sỉ. Từ bé tôi đã được dạy dỗ rất tốt nên tôi không thể làm được như cô, bởi vậy cho cô cơ hội đổi trắng thay đen để làm tổn thương người thân tôi.”

“Tôi tác thành tình yêu của cô và Cẩn Du, cũng mong cô đừng đứng ở phía đạo đức buồn cười của mình để thay đổi sự thật, chuyện đến đây là dừng, tôi xin lỗi vì đã chiếm dụng tài nguyên chung.”

Video này vừa đăng đã lộ rõ cao thấp, cổ phiếu của công ty cũng ổn định.

Ý kiến và thái độ của cư dân mạng rất tốt.

[Rất muốn mượn miệng của giám đốc Bạch đi cãi nhau ghê.]

[Aigo, giám đốc Bạch nói một câu rất hợp ý tôi Có cậu thì nhà cần gì phải nuôi chó nữa, trong nhà có một con súc sinh là đủ rồi.]

Cảm ơn An An đã tuyên truyền miễn phí giúp tôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play