Mục đích của Lam Châu cần thực hiện bây giờ chính là tìm nơi mở cửa hàng hoặc ít nhất cũng phải tìm được nơi đồng ý bán nước hoa do cô điều chế. Sau khi tham khảo các giá mặt bằng thì cô thấy để duy được cửa hàng thì cần cô phải liên tục trông giữ nên là cô quyết định không tự mở cửa hàng nữa. Đến một trung tâm thương mại đủ xa hoa nằm ngay trung tâm thành phố, cô chắc chắn đây sẽ là nơi nước hoa của cô được tiêu thụ.
Đến nơi bán nước hoa trong trung tâm thương mại, cô không ngần ngại bước vào, mặc dù có hơi lo lắng nhưng cô vẫn sẽ không chùng bước, mạnh mẽ tiến lên.
"Xin chào, tôi có thể giúp gì cho cô?"
"Xin chào cô, tôi là một nhà điều chế nước hoa, xin hỏi có thể gặp cấp trên hoặc là quản lý của cô một chút không."
Nữ nhân viên có chút do dự nhưng thấy Lam Châu không giống lừa đảo cũng như không giống người thiếu tiền lắm nên cô ấy cũng đánh liều nói:
"Tôi chỉ có thể giúp cô liên lạc, còn việc quản lý của tôi có chấp nhận gặp cô hay không thì tôi không dám đảm bảo."
"Vâng, cảm ơn cô."
"Ây nhưng mà sao tôi thấy cô có chút quen quen á, không biết gặp ở đâu rồi."
"Vậy sao, chắc là người giống người thôi. À cái này tặng cô làm quà cảm ơn, do tôi tự điều chế."
"Cảm ơn cô nhé!"
Cô gái cũng không tin tưởng lắm vì nhãn hiệu quá xa lạ, chưa từng thấy bao giờ nhưng khi ngửi thử thì quả thật rất thơm, mùi hương vô cùng thanh mát. Cô ấy cảm thấy xịt một cái là như đang đứng ở một cánh đồng hoa lộng gió trong tiết trời mùa xuân vậy đó, vô cùng sảng khoái.
"Quao, thật sự rất thơm, nếu cấp trên đã ngửi thấy thì sẽ chấp nhận yêu cầu hợp tác của cô. Nó không hề giống bất cứ lọ nước hoa nào mà tôi đã ngửi qua."
"Phải không! Cảm ơn cô nhé!"
Đối với mùi hương mình chế tạo, Lam Châu luôn có một loại tự tin nhất định, cô không cần người khác nhận định giá trị của nó, tự cô sẽ biết giá trị của một lọ nước hoa cô điều chế nằm ở đâu. Còn đối với khách hàng, cô mong là họ sẽ thưởng thức được giá trị đó và nó sẽ là thứ phù hợp với họ.
Cô gái kia sau khi khen cô vài đâu liền giúp cô liên hệ với quản lý cửa hàng. Quản lý vốn cũng không muốn gặp nhưng nghe cô nhân viên khoa trương khen vài câu, tâng bốc người kia lên mây thì hắn hơi tò mò. Dù sao hắn cũng rảnh nên quyết định gặp thử xem người kia tròn méo ra sao.
"Mời cô gái đó vào phòng tôi."
"Vâng ạ."
Cô gái quay qua nở nụ cười thật tươi với Lam Châu.
"Quản lý đồng ý gặp cô rồi, mời đi theo tôi."
"Cảm ơn."
Cô gái nhân viên mỉm cười gật đầu đáp lại. Lam Châu đi theo cô ấy mới biết cửa hàng này rộng như vậy, nơi bày nước hoa ngăn cách với bên trong bằng một cánh cửa. Sau khi mở cửa thì thấy bên trong có hai phòng đối diện nhau, một phòng để bảng 'Phòng quản lý', phòng còn lại để là 'Phòng chứa'.
Cô nhân viên gõ cửa hai cái thì bên trong có giọng nói mời vào.
"Xin chào, tôi là Lam Châu, rất vui được gặp anh."
Người đàn ông trước mặt cô khoảng chừng 30 mấy 40 tuổi, cũng không tính là già, nhìn qua cảm thấy rất chững chạc, là người đàn ông của gia đình, đương nhiên bụng không phệ.
"Rất vui được gặp cô, cô là muốn giới thiệu sản phẩm của mình cho chúng tôi hả?"
"Vâng, đúng là tôi muốn giới thiệu nước hoa của mình."
"À...cái này thì...cô biết đó chúng tôi chỉ bán những dòng nước hoa xỉ thôi. Nên việc hợp tác có thể không khả thi lắm."
" Vâng, không sao đâu. Tôi sẽ không ép các anh phải hợp tác, anh có thể xem thử nước hoa của tôi không. Cứ xem như là anh đang thưởng thức tác phẩm nghệ thuật đi. Cái này chắc không có hại cho anh đâu."
"A, vậy cũng được."
Lam Châu đem ra 9 lọ nước hoa có màu sắc khác nhau, hình thù cũng khác để lên trước mặt quản lý. Sau đó liền xịt lọ thứ nhất lên giấy, chờ mùi cồn bay đi, cô đưa cho quản lý ngửi thử.
"Đây chính là cánh đồng hoa lộng gió trong lời Thanh Ngân nói đó hả."
"Haha, sao anh đoán được vậy."
"Rất đặc trưng, vừa ngửi liền nghĩ đến y như cô bé kia nghĩ. Hoa chủ đạo là hoa gì vậy?."
"Hoa linh lan, có mùi ngọt."
"Này mùi ngọt ít khi mát lắm sao cô làm được vậy."
"Một chút thủ thuật pha chế thôi, không có gì cao siêu lắm đâu."
"Ừm."
Bí quyết riêng, người ta không muốn nói thì hắn không nên đào sâu với lại hắn cũng không phải người trong nghề, hỏi nhiều chỉ để giải đáp tò mò thôi. Lam Châu lại đưa cho hắn mảnh giấy thứ hai.
"Ngửi một cái liền cảm giác như là trong cái nóng oi bức liền có một ly nước trái cây mát lạnh nhuận họng vậy đó, rất ngon à nhầm rất thơm, haha."
"Đúng như anh nói đó, lọ này đại diện mùa hè. Tầng hương đầu nghe hơi nóng tại hơi ngọt nhưng mà từ nốt giữa liền nghe mát mẻ sảng khoái. Nhiều người ban đầu điều không ưng nhưng mà sau một thời gian ngắn thì mùi này bán chạy nhất trong mùa hè."
"Cô có cửa hàng à?."
"Trụ sở chính của tôi ở Pháp, vốn về đây để mở rộng thị trường một chút, tìm một chút may mắn ở nước nhà."
"Ồ nhìn cô trẻ như vầy không ngờ lại giỏi như vậy."
"Anh quá khen! Chúng ta tới với lọ tiếp theo nhé."
"Được!"
"Lọ này cũng giống lọ mùa hè, tầng hương đầu là đặc trưng của mùa thu, có se lạnh từ hương giữa trở đi sẽ ấm áp."
"Ồ! Thơm quá, tôi cảm nhận được cơn mưa lất phất, rồi còn có gió se lạnh nữa. Ai thích mùa thu thì chắc là không thể bỏ qua lọ này."
"Vâng, còn cái này là lọ mùa đông. Phải xịt lên tay thử thì mới biết được."
Lam Châu lấy lọ nước hoa mình đang cầm trên tay xịt nhẹ lên cổ tay của quản lý. Ông rất tò mò vì sao phải xịt thử rồi bởi vì ngay giây đầu tiên ông ông cảm nhận được vị lạnh, cũng không phải là rất lạnh.
"Sao lọ này không bán chạy nhất mùa hè nhỉ, mát lạnh mà như đang đứng trong gió tuyết ấy."
"Số ít thích mùi này thôi, vì nó đem lại cảm giác lạnh lùng quá, không đem lại nhiệt huyết như mùa hè."
"Cũng đúng ha."
Sau đó Lam Châu lại giới thiệu 5 lọ còn lại, sau cơn mưa, ngọt ngào như tình đầu này, còn có lọ làm người ta yêu từ lần đầu, vâng vâng.
"Cô chờ tôi một chút nhé. Tôi đi gọi cho cấp trên."
"Vâng, cảm ơn anh."
Cô biết sẽ không ai có thể từ chối khi đã thử ngửi qua sản phẩm của cô. Một lát sau quản lý quay lại.
"Cô Lam Châu có thể để lại phương thức liên lạc cho chúng tôi không, chúng tôi cần sự cho phép của cấp trên mới dám đồng ý."
"Được chứ, tôi rất cảm ơn anh đã cho tôi một cơ hội."
"Không dám không dám."
"À 9 lọ nước hoa này tôi tặng cho quý cửa hàng, anh có thể trưng cầu ý kiến của hàng. Có sự chấp nhận của nhiều người tôi tin cấp trên của anh sẽ đồng ý hợp tác với tôi."
"À, được, cảm ơn cô."
"Lần khác tôi mời anh ăn cơm, bây giờ tôi có việc đi trước, hẹn gặp lại. Một lần nữa cảm ơn anh đã đồng ý cho tôi cơ hội thể hiện."
"Không có gì, cô quá khách khí rồi, hẹn gặp lại!"
Các chị gái, em gái xinh đẹp có ghé qua đây thì để lại 1 like cho mình nhé. Cảm ơn mọi người nhiều. Moazz moazzz *thả nhẹ nụ hôn*
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT