Bạch Hướng Mặc cũng rất động tâm, bởi vì hắn rất thích công việc pháp y này, cho dù không may đi vào nơi này, trong lòng như cũ vẫn muốn tiếp tục làm nghề này.

Nhưng sau khi trải qua chuyện ở Cục Cảnh Sát, Bạch Hướng Mặc cũng không còn tin tưởng mà cùng bọn họ làm việc, một khi gặp phải người như Vương tham trưởng, hắn không thể điều tra ra chân tướng cái chết của nạn nhân, có khi còn phải cùng mấy người kia che giấu chân tướng thậm chí là cố ý vặn vẹo sự thật đổ oan cho người khác.

“Tôi luôn luôn duy trì sự thật, công ty của anh có thể bảo đảm chuyện này không?”Công ty bảo hiểm mở ra là vì kinh doanh kiếm lời, chuyện lần này là do khách hàng mua bảo hiểm dàn dựng lên, cho nên Hoa Hưng mới có thể tránh được khoảng bồi thường kếch xù.

Nhưng nếu như lần sau có người thật sự là bởi vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn dẫn tới mất mạng, đến lúc đó lại ép buộc hắn bẻ cong sự thật để không cần phải bồi thường thì sao?“Cậu có thể đi điều tra, công ty bảo hiểm Hoa Hưng của chúng tôi tuyệt đối là công ty bảo hiểm trung thật và bồi thường dứt khoát nhất.

Công ty của chúng tôi có thể ở giữa một đống công ty bảo hiểm của người nước ngoài tồn tại đến bây giờ chính là dựa vào danh tiếng.

”Tề Minh cực kì tự tin mà nói: “Công ty Hoa Hưng của chúng tôi không bao giờ muốn lãng phí một đồng tiền bồi thường nào, lại càng không muốn thiếu tiền bồi thường của khách hàng cho dù chỉ là một đồng.

”Bạch Hướng Mặc đương nhiên không tin tưởng vào lời nói của một phía, sau đó cực kỳ nghiêm túc mà nói:“Nếu như cần hỗ trợ, anh có thể tới tìm tôi.

Nhưng tôi cũng nói trước, tôi sẽ không ở bao giờ ký tên hoặc chịu trách nhiệm bất kì báo cáo kiểm nghiệm nào không đúng sự thật và sẽ luôn nói sự thật cho gia đình của nạn nhân hoặc trước công chúng biết.

”Bạch Hướng Mặc hiện tại thật sự rất cần việc làm, cho dù là vậy hắn cũng sẽ không vi phạm nguyên tắc của bản thân.

Nói hắn ngay thơ cũng được, bướng bỉnh cũng không sao, bởi vì hắn là một người nhân viên tư pháp cho nên phải kiên trì nguyên tắc này đến cùng.

“Công ty của chúng tôi chính là rất cần những người như Bạch tiên sinh ngài đây.

” Khi nói ra những lời này, thái độ của Tề Minh rất là chính trực, nói năng đầy khí phách.

Bạch Hướng Mặc vươn tay, Tề Minh cũng duỗi tay nắm lại, hai người đều không hề nói gì.

Nếu như nói lần sau lại hợp tác, câu này hai người đều không thể nói ra, bởi vì nói như vậy nghĩa là sẽ có một người bị mất mạng.

Sau khi buông tay, Bạch Hướng Mặc liền hỏi: “Vậy lần này tôi vẫn được nhận một trăm đồng đại dương chứ?”Tề Minh cười cười, sau đó xoay người vào trong xe lấy ra hộp quà kia của chính mình.

“Cái này xem như là thù lao.

”Khóe miệng Bạch Hướng Mặc giật giật, ngay lập tức mở ra hộp quà, bên trong cũng là 50 đồng đại dương cùng một bao thuốc lá của nước ngoài.

“Nhiều không lùi thiếu không bổ!” Tề Minh nói rõ.

Bạch Hướng Mặc liếc hắn một cái, không chút khách khí lấy đi năm mươi đồng đại dương.

Đang chuẩn bị đi vào hẻm thì nghe được phía sau vang lên giọng nói:“Tôi sẽ giúp cậu chú ý tình huống của Trương gia.

”Bạch Hướng Mặc cũng không quay đầu lại, giơ lên một bàn tay vẫy vẫy sau đó liền biến mất ở trong hẻm nhỏ.

Trong những con hẻm nhỏ của Thượng Hải chính là những thế giới nhỏ, nơi này không có sự phồn hoa của đô thị cùng người nước ngoài, nhưng lại có nét đặc sắc riêng của nó.

Trong hẻm có rất nhiều cửa hàng nhỏ, có đủ mọi loại người sinh sống, tuy rằng trời đã tối, vẫn còn rất náo nhiệt.

“Bạch tiểu tiên sinh đã trở lại nha, vết thương trên mặt của cậu đã đỡ hơn chưa?”Ngô thợ may mới ra cửa liền nhìn thấy vẻ mặt bị thương của Bạch Hướng Mặc, vừa định đến gần liền bóp lấy cái mũi, đem mặt xoay qua chỗ khác“Ai da, trên người của cậu có mùi gì vậy?”Bạch Hướng Mặc đối người trước mắt cảm thấy vừa xa lạ nhưng cũng rất quen thuộc, liền hướng người này cười cười, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

Hắn mới vừa giải phẫu thi thể, chưa kịp tắm rửa liền trở về, trên người khó tránh khỏi sẽ có mùi hôi.

“Người ta mới từ trong nhà giam trở về, trên người có mùi là chuyện đương nhiên rồi.

” Vợ của Ngô thợ may tức giận mà trừng mắt nhìn chồng mình nói.

Ngô thợ may lại nói: “Bạch tiên sinh, nhà tôi có nấu sẵn nước nóng, tý nữa cậu lại đây lấy về tắm cho thoải mái.

”“Cảm ơn, không cần đâu, tôi về nhà tự nấu là được rồi.

”Ngô thợ may còn muốn nói thêm gì đó, nhưng mấy người xung quanh đã đi lên vây quanh Bạch Hướng Mặc hỏi thăm.

Ở trong ngõ nhỏ này không có bí mật nào là mọi người không biết, đặc biệt là Bạch gia vội vàng bán đi nhà ở, mọi người rất nhanh cũng đã biết được.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play