Về việc coi mạng người như cỏ rác và việc làm phi pháp, suy cho cùng cũng xa vời với cuộc sống của người dân. Người dân còn không có bất kỳ phản ứng gì, cũng là chuyện gièm pha nhấc lên sóng to gió lớn trong chớp mắt. Loại chuyện này cùng lắm hấp dẫn ánh mắt người xem, huống hồ người trong câu chuyện đều là danh nhân. Cho dù bình thường người không quan tâm tới giới kinh doanh và giới giải trí cũng muốn tới góp mặt hóng chuyện. Chỉ ngắn ngủi mấy phút đồng hồ đã lan truyền nhanh như siêu virus.
Tuy e ngại quyền uy của Lệ thị, các tòa soạn và trang web lớn chỉ dám đưa tin tức thật như mấy loại tin sập nền móng, không dám đưa những vụ bê bối không có chứng cứ xác thực kia. Nhưng trong thời đại mạng internet phát triển như hiện tại, vẫn có đủ loại tin tức nhỏ xuất hiện vô cùng vô tận. Lệ Thiệu Lẫm cũng biết rõ mấy thứ này bắt nguồn từ tay Joseph và kẻ thù không đội trời chung của Lệ thị - Tào gia. Đại khái khoảng thời gian này, hắn chèn ép gia tộc James không chút lưu tình, dồn ép Joseph, mà cái chết của đám người Tào Khôn năm đó, quả thật có liên quan tới hắn.
Thật ra thì Lệ Thiệu Lẫm cũng không sợ những thứ này, sóng to gió lớn hắn gặp phải không chỉ mỗi lần này. Lệ lão gia tử từng bị đâm chết, cả Lệ gia loạn trong loạn ngoài gần như sụp đổ, hắn cũng có thể cắn răng chống đỡ tới hiện tại, hiện tại cho dù nguy cấp hơn nữa cũng không bằng năm đó. Hiện tại Lệ Thiệu Lẫm không lo lắng cái khác, điều hắn lo lắng và để ý duy nhất chính là mèo nhỏ của hắn.
"Tiên Minh Kỳ Duyên" trong đêm trước ngày cá tháng Tư, tổ kịch đã bắt đầu tuyên truyền hậy kỳ. Thẩm Đồng dưới sự sắp xếp của người đại diện và Hứa Lung diễn nhân vật nữ chính cùng đi tỉnh ngoài, quay một chương trình giải trí nổi tiếng, quay xong thì lên máy bay quay về Sâm thị. Sau khi lên máy bay, Thẩm Tiểu Miêu rất tự giác tắt điện thoại di động, thế là Lệ Thiệu Lẫm gọi điện như thế nào cũng không được.
Tổng tài đại nhân lập tức bắt đầu nôn nóng, trong lòng thậm chí có chút bối rối bao trùm nói không ra lời, lo lắng mèo nhỏ có phải đã thấy mấy tin tức bậy bạ, mấy hình ảnh ướt át lan truyền trên mạng hay không. Dù sao những thứ kia thoạt nhìn rất thật, nếu không phải hắn thật sự tin bản thân chưa từng làm qua loại chuyện này, thì chính hắn cũng muốn nghi ngờ người kia có phải hắn hay không. Mà dư luận hiện tại, hoàn toàn có xu hướng nghiêng về một phía, cái gọi là tam người thành hổ, miệng nhiều người nung chảy cả vàng, cho dù mèo nhỏ có tin tưởng hắn hơn nữa cũng không tránh khỏi sẽ xảy ra chất vấn.
(三人成虎 - nghĩa đen là ba người thành con hổ, tức là "Ba người nói có cọp, thiên hạ cũng tin có cọp thật" 众口铄金 - Miệng nhiều người làm chảy cả vàng, ý nói sức mạnh của dư luận)
Quan tâm sẽ bị loạn, Tổng tài đại nhân lại hoàn toàn quên mất khả năng mèo nhỏ đang quay chương trình hoặc đang trên máy bay, cũng đã lập tức mặc định là đối phương đang tức giận, sau đó không muốn tiếp tục liên lạc với mình nữa, thậm chí từ nay về sau cũng không muốn gặp lại mình. Trong lòng nam nhân khủng hoảng, không kìm được mà càng lúc càng mở rộng, gần như không có cách nào để bình tĩnh suy nghĩ.
Thời điểm cùng ở chung với tên nhóc kia, cho dù chỉ lặng lẽ ôm nhau không làm gì, cũng đều cảm nhận được cảm giác hạnh phúc và bình yên. Lệ Thiệu Lẫm hoàn toàn không thể tưởng tượng khi đã chìm sâu đến mức này, nếu hắn thật sự mất đi đối phương thì sẽ trở nên như thế nào. Chỉ cần vừa nghĩ tới mèo nhỏ của hắn từ nay sẽ không để ý tới hắn, coi thường hắn, đối xử với hắn như một người xa lạ.. Sự sợ hãi và cảm giác nông nóng xông lên từ tận đáy lòng chèn ép hắn đến gần như không thể hít thở được.
Bàn tay nắm chặt đến mức các đốt ngón tay trắng bệch, thậm chí vì quá căng thẳng mà khẽ run, hô hấp Lệ Thiệu Lẫm cũng dần trở nên nặng nề và dồn dập, đáy mắt hiện lên một tia điên cuồng, nhìn qua có chút đáng sợ. Qua một hồi lâu mới giống như dần bình tĩnh lại, tay nắm chặt quyền dần nới lỏng, cặp mắt đen kia nhưng lại càng trở nên thâm trầm.
Một giờ bốn mươi phút sau, chuyến bay Thẩm Đồng ngồi đúng giờ hạ cánh xuống sân bay. Một bên Thẩm Tiểu Miêu cúi đầu mở điện thoại di động, một bên đi theo người đại diện tới lối ra, cho tới khi nghe thấy tiếng ồn ào xôn xao mới ngẩng đầu lên, sau đó thì không nhịn được cả kinh. Chỉ thấy lối đi bị không ít người vây quanh chờ đợi, ngoài mấy chục fans tới đón, thì còn có rất nhiều paparazzi và phóng viên truyền thông.
Cậu là một người mới đến ngay cả một bộ phim còn chưa công chiếu, vậy mà cũng sẽ có fans tới đón máy bay, đủ để nói rõ sự đáng sợ của nhan khống. Các cô gái cầm trên tay những tấm poster Cầm linh và biểu tượng hoa thuỷ tiên vàng đại diện cho logo của câu lạc bộ hâm mộ Thẩm Đồng, kích động mà chờ mong muốn gặp người thật một lần. Mà số lượng truyền thông chờ đời còn nhiều hơn cả fans, mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm lối ra, sợ bỏ lỡ mất bóng dáng Thẩm Đồng.
Thật ra thì paparazzi và các phóng viên không nắm được hành trình cụ thể và thông tin chuyến bay của Thẩm Đồng, chỉ vì muốn có thể đào được thông tin liên quan tới Lệ Thiệu Lẫm nên mới đau khổ ngồi xổm cố thủ tại chỗ này. Vốn tưởng rằng hôm nay không đợi được, nhưng lúc này cuối cùng cũng thấy thiếu niên xuất hiện, người đứng đầu lập tức xông tới.
Một giây sau, toàn bộ mười mấy paparazzi giống như gà mái xổ lồng kiếm ăn, ùa ra như một đàn ong, lập tức vây kín Thẩm Đồng đến nước không lọt nổi, các câu hỏi cũng lần lượt vang lên: "Tin đồn tổng tài tập đoàn Lệ thị từng tới thăm ban lúc ngươi quay phim, giữa các ngươi có quan hệ gì?"
"Ngươi có thể tham gia diễn Tiên Minh Kỳ Duyên, có phải toàn bộ đều nhờ tổng tài Lệ thị hậu thuẫn giúp đỡ hay không? Đối với chuyện Lệ thị thế chấp tài sản trái pháp luật, ngươi có suy nghĩ như thế nào?"
"Sự kiện ướt át của tổng tài Lệ thị cùng những minh tinh khác, ngươi có tham gia trong đó không?"
"Về chuyện Lệ tổng là kẻ tình nghi trong vụ án chết người ngươi có biết hay không?"
"..."
Lập tức Thẩm Tiểu Miêu bị hỏi có chút ngu người, nếu không phải bên cạnh hắn còn có Giang Hằng và trợ lý, e là những phóng viên kia sẽ nhét thẳng mic vào miệng cậu. Cậu theo bản năng lùi về sau Giang Hẳng, nhưng lại càng bị nhiều phóng viên đưa đẩy, thiếu chút nữa ngay cả đứng cũng không vững, bảo vệ sân bay cũng nghe tiêng mà chạy tới, cố gắng mở cửa kính, tràng diện vì vậy mà càng loạn hơn.
Reng reng reng..
Từ sau khi mèo nhỏ mở lại điện thoại, điện thoại vẫn không ngừng reo, người gọi hiện lên hai chữ "Con sen" khiến cậu không nhịn được ấn nhận điện thoại. Nhưng bên này vừa mới kết nối, một thanh niên hơi mập đang cầm máy ảnh ở bên trái không biết bị ai đẩy một cái, cả người và máy ảnh đều ngã nhào qua.
Viền máy đập thẳng vào thái dương của thiếu niên, phát ra một tiếng bốp vang dội, máu ào một cái chảy ra.
Mèo nhỏ thậm chí còn không chút phòng bị mà ngã trên mặt đất, điện thoại di cũng chia năm xẻ bảy, Giang Hằng cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, một bên rống giận, một bên giống như điên mà đẩy các phòng viên ra: "Cút! Các ngươi đây là tội cố ý gây thương tích! Hiện tại toàn bộ truyền thông chỗ này ta đều nhớ kỹ, các ngươi chờ công văn từ luật sư đi!"
Lửa giận của nhóm fans hâm mộ vì thần tượng bị thương mà hoàn toàn bùng cháy, quần chúng sục sôi giúp đỡ bảo vệ cùng nhau mở ra một con đường. Mà Lệ Thiệu Lẫm bên kia thật khó khăn mới có thể thông được một cuộc điện thoại, khi hắn vừa mở miệng gọi một tiếng Đồng Đồng thì bị cúp máy không chút lưu tình, bất an đã mở rộng tới cực hạn, khiến cho mấy kế toán bên cạnh cũng không khỏi trở nên khẩn trương.
Mấy năm trước, Lệ Thiệu Lẫm đã sớm giữ lại hậu chiêu cho vụ án của đám người Tào Khôn, hiện tại thứ phải xử lý duy nhất là vấn đề tài chính. Một ngày trước, kế toán dựa theo chỉ thị làm sổ sách suốt đêm, kịp thời xử lý mọi chuyện sạch sẽ. Joseph và Tào gia cũng biết muốn khiến Lệ Thiệu Lẫm thiệt hại lớn chỉ có thể dựa vào tốc độ nhanh và hành động bất ngờ. Nếu không càng để lâu thì càng không thể thành công, thế là trước khi vụ bê bối của Lệ Thiệu Lẫm còn chưa được truyền đi thì đã nhận được giấy triệu tập từ tòa án. Tào gia xin kháng án, cũng yêu cầu hắn trong lúc điều tra không được rời đi, nhưng cơ quan chức năng không công khai thông tin của bị cáo và nguyên cáo.
4h30 chiều, một nhóm cảnh sát cầm giấy phép điều tra chạy thẳng tới tập đoàn tổng bộ, nói có việc nhờ Lệ tổng phối hợp điều tra.
Bọn họ vốn tưởng rằng ít nhiều cũng sẽ có kháng cự, nhưng không ngờ Lệ Thiệu Lẫm không nhưng không trốn tránh mà còn tự mình xuống đón. Thậm chí còn không nhìn ra được chút bối rối, bất an nào như khi vừa bị mèo nhỏ cúp điện thoại. Một thân tây trang vừa sắc xảo lại giỏi giang, thậm chí còn biết phía cảnh sát muốn điều tra việc tài chính, không nói hai lời mà bảo Đàm Tử Thương dẫn bọn họ tới bộ phận tài chính.
Viên cảnh sát cầm đầu thật ra cũng rất khó xử, đều nói méo mó có còn hơn không, uy danh Lệ thị thật sự quá mạnh, cho dù có một ngày sụp đổ, đá vụn rơi xuống cũng có thể đè chết một đống người. Nhưng bất đắc dĩ phải nhận lệnh làm việc, chỉ có thể lúng túng cười một chút nói: "Chúng tôi cũng chỉ dựa theo luật tới thu thập một chút vật chứng, nếu có chỗ nào thất lễ mong Lệ tổng bỏ qua cho."
Lệ Thiệu Lẫm không thèm để ý khoát tay áo, sắc mặt từ đầu đến cuối không chút thay đổi, thái độ còn có thể coi là khách khí. Ngay sau đó, một đám người đi theo Đàm Tử Thương tới bộ phận tài chính, kế toán đã sớm có chuẩn bị, mang hết những thứ đã được xử lý tốt đưa ra. Và thế là nhóm cảnh sát phân công làm việc, một nửa ở lại ghi chép, nửa còn lại thì gặp nhân viên để thẩm vấn.
Đàm Tử Thương đứng đợi ở một bên, học tập bộ dáng không giận tự uy của boss nhà mình. Nhưng lúc này có một viên cảnh sát không có mắt lên tiếng hỏi: "Tập đoàn tổng bộ còn một khoa tài vụ khác đúng không? Hình như đây là bộ phận chuyên phụ trách về tài chính cá nhân của Lệ tổng?"
Đàm Tử Thương khẽ nhíu mày, quay đầu liếc mắt nhìn người nọ một cái. Cái nhìn này bắt chước thần thái không giận tự uy của Lệ Thiệu Lẫm giống tới tám phần, cũng khiến cho người kia theo bản năng rụt cổ lại, sau đó nghe Đàm Tử Thương bình tĩnh nói: "Ừ, ở tầng 18, mấy người cũng muốn xem sao?"
Loại thái độ không giả ngu hay kiếm cớ trì hoãn này khiến viên cảnh sát mơ hồ cảm thấy có chút không đúng. Một đường đi theo hắn tới phòng tài chính tư nhân, hai nhân viên kế toán bên trong cũng rất hợp tác như người trong phòng tài chính vừa rồi, rất nhanh đã mang hết báo cáo cần thiết bày ra.
Chuyện này khiến các viên cảnh sát đều cảm thấy không đúng, vì chuyện này giống hệt như đã được chuẩn bị kỹ lưỡng. Bọn họ giống như con rối bị điều khiển, từ giây phút tiến vào tập đoàn tổng bộ của Lệ thị lục soát là đã bị đối phương thao túng.
Nhưng sản nghiệp của tập đoàn Lệ thị rất rộng, về cơ bản muốn che dấu không để lại vết tích gì chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi là chuyện không thể nào. Hiện tại viên cảnh sát cũng nguyện ý tin tưởng Lệ Thiệu Lẫm căn bản không dính líu tới chuyện trái pháp luật. Bởi vì nếu hắn thật sự có thể trong hai ngày xử lý được toàn bộ sổ sách kín kẽ, vậy thì quyết sách, năng lực hành động cùng nhân lực của hắn chắc chắn đã đạt tới trình độ khó có thể tưởng tượng được. Tâm trí và thủ đoạn cỡ này, về cơ bản thì không ai có thể địch lại nổi.
Vậy là trước khi viên cảnh sát đứng đầu rời đi, còn đặc biệt tới văn phòng giám đốc ở tầng trên cùng tiến hành tạ lỗi với Lệ Thiệu Lẫm một hồi. Lần này thì lại không nhận được sự khách khí như lúc đầu, Lệ Thiệu Lẫm đang hơi híp mắt nhìn video mà thuộc hạ vừa mới gửi tới. Trên người càng ngày càng phát ra khí lạnh dày đặc, vậy mà lại khiến viên cảnh sát hình sự đã từng thấy máu cũng có chút phát lạnh.
Trong video là cảnh Thẩm Đồng bị phóng viên vậy quanh tại lối ra sân bay, những đoạn video tường thuật tại hiện trường đã nhanh chóng được phát tán trên mạng. Tiêu đề chính là Mỹ thiếu niên ngàn năm khó gặp bị va đụng ngoài ý tạo nên vết thương đáng sợ trên mặt. Ống kính quay chụp rung lắc, nhưng vẫn có thể thấy rõ dáng vẻ ngạc nhiên trong vô thức của Thẩm Đồng khi nghe các câu hỏi của đám ong vo ve kia.
Trong lòng Lệ Thiệu Lẫm nhói đau dữ tợn. Hình ảnh tiếp theo lại càng khiến hắn vừa sợ vừa đau. Vậy mà hắn lại nhìn thấy bảo bối của hắn bị máy quay nặng nề đập ngã trên mặt đất, chảy rất nhiều máu.
Chút máu kia trong nháy mắt đã khiến hắn đỏ mắt.
Trong mắt người khác, Lệ Thiệu Lẫm là người có tục khí giang hồ rất nặng, những năm này vì tẩy trắng mà thu liễm lại không ít. Hôm nay trong nháy máy đã hoàn toàn trở lại gấp bội, sát khí trên người như hóa thành làn sương. Viên cảnh sát cầm đầu kia không hiểu sao sinh ra một loại cảm giác không thể thở được, mãi hồi lâu sau mới nói: ".. Lệ tổng?"
Lệ Thiệu Lẫm nâng mắt nhìn về phía hắn, ánh mắt âm trầm như mang theo cuồng phong, giọng điệu nhưng lại bình thản, đích thân lấy một quyển báo cáo đưa tới "Chỗ này của ta còn có hóa đơn vốn, các ngươi cũng coi là vậy chứng cầm về à."
Toàn bộ ghi chép trong này đều là chứng cứ buôn lậu của gia tộc James và Tào gia, cũng không biết Lệ Thiệu Lẫm chuẩn bị từ lúc nào, thậm chí bằng chứng giao tình thân thiết cùng với gia tộc James khi Lệ lão gia tử chưa qua đời cũng có. Mà chuyện này không tránh khỏi sẽ dính tới bản thân Lệ gia, cũng khiến Joseph và Tào gia không kịp ứng phó. Hoàn toàn không ngờ được Lệ Thiệu Lẫm có thể tàn nhẫn đến mức này, không tiếc tự hại mình tám mươi cũng phải đả thương địch một trăm.
Nhưng Lệ Thiệu Lẫm mặc kệ toàn bộ những thứ này, chỉ lo đi tìm mèo nhỏ của hắn. Bắt xe trên đường, nam nhân đã lâu không hút thuốc cầm lấy điếu thuốc, hung hăng hút một hơi.
Dáng vẻ hắn hút thuốc vô cùng gợi cảm, có loại khí chất vừa chán nản lại lạnh lùng, mang theo một sự hấp dẫn say đắm lòng người, hoàn toàn có thể sánh ngang với bất kỳ nam minh tinh nào, nhưng đầu ngón tay run rẩy lại làm lộ sự bất an của hắn.
Thẩm Đồng ra khỏi sân bay, lập tức được Giang Hằng mang thẳng tới một phóng khám tư nhân đáng tin. Kỳ thật vết thương cũng không nghiêm trọng lắm, nhưng bác sĩ vẫn cẩn thận quấn băng gạc nửa đầu cậu, thoạt nhìn thì bộ dáng trông rất nghiêm trọng, cũng khiến cho ngực Lệ Thiệu Lẫm hơi hẫng lại, hô hấp cũng ngừng trong chốc lát. Ngay sau đó cẩn thận nắm chặt tay thiếu niên, cúi đầu đặt trán của mình lên mu bàn tay lạnh băng của đối phương, không ngừng lặp lại: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi.."
Đây chắc là lần đầu tiên trong đời này Tổng tài đại nhân nói xin lỗi với người khác.
Trong lời nói còn lộ ra tự trách, áy náy, đau lòng, đủ loại ưu tư, khiến cho người ta rất khó có thể tưởng tượng nó lại được thốt ra từ trong miệng một nam nhân cường thế lạnh băng. Giống như sợ phải nhìn thấy sự chán ghét và chống cự của thiếu niên, Lệ Thiệu Lẫm ngay lập tức vội vàng giải thích: "Đồng Đồng, em tin anh, mấy cái video bậy bạ kia toàn bộ đều là giả, đợi sau khi ra tòa Lệ thị sẽ chuyên môn xử lý chuyện này, đám truyền thông liên quan một tên cũng đừng hòng chạy.."
Nói còn chưa dứt lời, Lệ Thiệu Lẫm đã nhìn thấy thiếu niên khẽ nhăn đôi lông mày lại, trái tim không khỏi căng thẳng, nháy mắt giống như phạm nhân đang đợi tuyên án tử hình. Nhưng chỉ nghe thấy thiếu niên lặp lại từ hắn vừa nhắc tới: ".. Ra tòa?"
Cậu không hề bày ra vẻ mặt kinh ngạc hay sợ hãi như kiểu hóa ra ngươi phạm pháp, lại còn giết người giống người bình thường, mà có chút gấp gáp hỏi: "Anh không sao chứ?"
Sự lo lắng rõ ràng trong giọng nói khiến Lệ Thiệu Lẫm hơi dừng một chút.
Không nhịn được cất giọng nói: "Nếu như anh xảy ra chuyện, thì em tính làm như thế nào?"
"Em phải đi cướp ngục" Thẩm Tiểu Miêu không chút nghĩ ngợi liền khẳng định nói: "Em còn tám cái mạng, bất kể như thế nào cũng phải cứu được anh ra."
Cảm xúc không nói thành lời tràn ra khắp đáy lòng Lệ Thiệu Lẫm, vẻ mặt rõ ràng vẫn là khẩn trương cứng ngắc, khóe môi cũng không nhịn được mà cong lên. Tên nhóc kia luôn làm ra những chuyện ngoài dự tính của hắn, vẫn tiếp tục khiến hắn bất ngờ không đỡ kịp: "Đúng rồi, nếu như anh xảy ra chuyện, có phải là không còn tiền đúng không?"
Lệ Thiệu Lẫm không rõ tại sao đề tài lại đột nhiên chuyển lên chuyện tiền bạc, sau đó lại nghe mèo nhỏ cực kỳ kích động nói: "Nhưng em còn tiền! Em có thể bao nuôi anh!"
Thậm chí mèo nhỏ còn nghiêm túc tính toán, "Đạo diễn Tạ đã thanh toán tiền thù lao cho em, cộng thêm tiền hải sản của đạo diễn Nghiêm, còn có tiền quảng cáo Giang Hằng nhận cho em tuần trước.." Cuối cùng tên nhóc kia rất thổ hảo nói: "Em muốn bao nuôi anh, ra giá đi!"
"..."
Tổng tài đại nhân câm nín thật lâu, vẫn phối hợp đáp: "Được."
Dù sao vết thương cũng ở đầu, khẩu vị mèo nhỏ đương nhiên bị ảnh hưởng, ngay cả cháo cá bình thường thích ăn nhất cũng không muốn ăn, Lệ Thiệu Lẫm khuyên một hồi vẫn không đút được, chỉ có thể dỗ cậu ngủ sớm một chút. Nâng mắt nhìn băng gạc trên đầu cậu, muốn chạm nhưng lại không dám vươn tay đụng vào "Có đau không?"
"Không đau." Mèo nhỏ lắc đâu, ngoan ngoãn ngủ.
Lệ Thiệu Lẫm hôn lên gương mặt thiêu niên, đồng thời ấn chặt ngực trong vô thức.
Nhưng ta rất đau, trong lòng rất đau.
Lệ Thiệu Lẫm nhắm mắt lại, tắt đèn nhẹ nhàng rời khỏi phòng,
Bản bằng chứng hắn giao ra kia nhấc lên sóng to gió lớn, toàn bộ những người liên quan trong đó đều bị lôi đi thẩm vấn, ngay cả Joseph quốc tịch Pháp cũng không thể may mắn thoát khỏi. Lục Trạch tới cục cảnh sát thăm Lệ Thiệu Lẫm, nôn nóng gõ mặt bàn: "Ông rốt cuộc bị sao thế, bị điên rồi đúng không? Ông có nhớ bản thân mình cũng sẽ bị kéo vào không thế!"
Nhưng Lệ Thiệu Lẫm rất bình tĩnh, thậm chí còn có chút vui vẻ cười cười: "Ông yên tâm đi, tôi không sao, Lệ thị cũng sẽ không có chuyện gì."
Thật ra thì chuyện này coi như là một cuộc chiến nội bộ, bởi vì những việc buôn bán âm thầm kia đều đã duy trì hơn mấy chục năm, rắc rồi phức tạp xoắn lại một chỗ, giống như một tấm lưới khổng lồ, nhấc bất kỳ chỗ nào lên cũng sẽ dẫn tới một đợt chấn động. Mà trận chiến giữa thiên tài là vô cùng kinh khủng, vì họ sẽ dùng sự hấp dẫn của riêng mình, dụ một đống kẻ ngu làm bia đỡ đạn. Đợi khi chiến tranh kết thúc, thi thể kẻ ngu đần chất thành núi, người thông minh thật sự thì trên người không dính dù chỉ một giọt máu.
ngôn tình ngượcRõ ràng Tào gia trở thành bia đỡ đạn lớn nhất, bảo hổ lột da nguy hiểm như chồng trứng xếp chồng, thời khắc mấu chốt Joseph lại đẩy bọn chúng ra, bảo vệ Lệ Thiệu Lẫm.
Hắn không thể không bảo vệ, bằng không người xui xẻo đầu tiên không phải Lệ thị mà là gia tộc James. Muốn tóm nhược điểm của Lệ Thiệu Lẫm nhưng còn chưa nắm được chút nào, đã nắm được toàn bộ quan hệ mật thiết của gia tộc James, Joseph gần như phải gọi là ngậm đắng nuốt cay, ngậm bồ hòn không ăn cũng phải ăn.
Không khí mở phiên tòa vẫn rất khẩn trương, từ nhóm luật sư đến Đàm Tử Thương cùng bọn thuộc hạ đều căng chặt gương mặt, chỉ có Lệ Thiệu Lẫm trên bàn xét xử cùng Thẩm Đồng dưới tòa là vô cùng trấn định. Vốn Lục Trạch còn cảm thấy Thẩm Đồng tuổi còn nhỏ, tính tình nóng nảy, không phù hợp với Lệ Thiệu Lẫm. Nhưng hiện tại thì hoàn toàn đổi một cái nhìn mới, riêng cái loại bình tĩnh này, thiếu niên có thể thắng được bất cứ kẻ nào.
Phía công tố cáo buộc Lệ Thiệu Lẫm liên quan tới vụ án Tào Khôn bị giết, cầm cố trái pháp luật, cầm đầu băng nhóm tổ chức xã hội đen cùng với việc buôn lậu, cuối cùng vì bằng chứng không đầy đủ mà bị quan toàn bác bỏ. Nhưng báo cáo tài chính vẫn có nhiều vấn đề, chẳng qua phần lớn đều vì thời gian cách quá lâu mà không thể kiểm chứng, số tiền có thể kiểm chứng thì không đủ để truy tố hình sự.
Điều này đương nhiên Lệ Thiệu Lẫm cũng đã an bài tốt, vì trên thực tế không có sổ sách của bất kỳ công ty nào hoàn toàn sạch sẽ, nhất định phải đặc biệt để lại một chút sơ hở kiểm sát trưởng nhìn. Dưới sự biện hộ của nhóm luật sự, cuối cùng Lệ Thiệu Lẫm chỉ bị phạt một khoản tiền lớn. Trên TV cũng phát sóng tin tức này, người dẫn chương trình dùng giọng nghiêm túc tóm tắt sự việc: ".. Tổng tài tập đoàn Lệ thị Lệ Thiệu Lẫm bị khởi tố vì nghi có liên quan tới nhiều tội danh, hiện tại vì không đủ bằng chứng đã được thả ra.."
Quá trình xét xử đương nhiên không thể công khai, nhưng trên bản tin có đính kèm một bức ảnh của Lệ Thiệu Lẫm.
Một người phụ nữ nội trở đang dọn dẹp vệ sinh trong nhà, vừa lau sàn vừa ngẩng đầu nhìn vào TV, không nhịn được nói: "Ôi dào, tôi đã bảo rồi, người lớn lên đẹp trai như vậy, sao có thể phạm pháp được."
Đúng vậy, sao hắn có thể phạm pháp đươc? Cho dù có, thì cũng chỉ có đến Diêm Vương điện mới có biện pháp tuyên án.
Sóng gió thật sự chính thức nổi lên sau khi Lệ Thiệu Lẫm được thả, Lệ Thiệu Lẫm được chứng minh trong sạch, còn Tào gia thì lại bắt đầu bị điều tra, chứng cứ phạm tội kinh người. Truyền thông liên quan cũng không tránh được xui xẻo, ngay cả những người lan truyền thông tin đồi trụy trên mạng cũng không một ai may mắn trốn thoát. Đám truyền thông chặn đường Thẩm Đồng tại sân bay hôm đó, đang nhận được lệnh triệu tập của tòa án. Người chịu trách nhiệm giống như bị một gậy giáng vào đầu, cả đầu choáng váng, vì một chuỗi các tội danh dài ngoằng, đủ loại yêu cầu bồi thường lại cao tới khiếp người.
Lệ thị tổ chức một buổi họp báo, toàn bộ cánh truyền thông tại hội trường đều quy củ không dám lỗ mãng, hoàn toàn trái ngược với các buổi họp báo nhốn nháo từ trước tới giờ, câu hỏi cũng có trật tự, mãi tới cuối buổi mới có một phóng viên trẻ tuổi hỏi: "Lệ tổng, xin hỏi ngài thật sự kiện tờ báo giải trí Nam Bắc sao? Mọi người đều biết bọn họ không đưa bất kỳ tin tức sai lệch gì về ngại, không biết lý do ngài kiện bọn họ là gì?"
Lệ Thiệu Lẫm thản nhiên liếc mắt nhìn xung quanh một vòng, từng câu từng chữ rõ ràng, nói: "Bọn họ chen chúc tại sân bay, va chạm khiến bạn đời của tôi bị thương. Chuyện này là cố ý gây thương tích, đồng thời cũng đưa tin sai lệch về bạn đời của tôi, đã cấu thành tội vu oan giá họa. Dựa theo bộ luật mới của Hoa quốc, nếu như người hoặc nhóm người sử dụng phương thức bịa đặt cố ý hãm hại một thành viên của gia đình nào đó, dẫn tới gia đình tan vỡ, là tội phá hoại hạnh phúc hôn nhân, có thể đưa ra bằng chứng và khởi kiện. Những lý do này, đã đủ chưa?" Hai chữ bạn đời trong nháy mắt cũng đập các phóng viên tới choáng váng.
Im lặng hồi lâu nhóm phóng viên mới lấy lại tinh thần, liên tục không ngừng vạch trần "Xin hỏi bạn đời ngài nhắc tới, là Thẩm Đồng sao?"
"Đúng."
Một chữ đơn giản rơi xuống, đôi mắt thâm sâu lạnh lẽo của Lệ Thiệu Lẫm thậm chí vì cái tên Thẩm Đồng này mà hiện lên sự ấm áp rõ ràng.
Mọi người nghĩ tới rất nhiều loại khả năng, nhưng lại không hề nghĩ tới Lệ Thiệu Lẫm lại có thể đáp trả như vậy. Ngay trong buổi họp báo chính thức, trước đông đảo giới truyền thông và nhân dân cả nước, come out không chút dài dòng, vẻ mặt kiên định chăm chú, không có một chút sợ hãi hay bối rối nào.
Mèo điện hạ đang cố gắng trở thành một kim chủ hợp cách không hề biết tới siêu tin tức này. Kể từ khi mèo nhỏ nói muốn bao nuôi Lệ Thiệu Lẫm từ mấy hôm trước, thì rất tận lực làm tròn chức trách của một kim chủ. Nghe nói làm một kim chủ tốt, thì phải cố gắng thỏa mãn yêu cầu của tiểu tình nhân, dỗ người tiểu tình nhân vui vẻ. Thế là chuyện đầu tiên kể từ khi Mèo điện hạ bao nuôi con sen chính là tặng hoa.
Ngày hôm đó, toàn bộ người trong tập đoàn đêu biết đại boss băng sơn của bọn họ hôm nay nhận được hoa hồng, lại còn là 99 đóa hồng, đỏ thắm ướt át. Hơn nữa boss đại nhận lại còn nghiêm túc ký nhận, thậm chí trên mặt còn xuất hiện một tia thẹn thùng.
Việc này so với nhìn thấy quỷ còn hiếm lạ hơn.
Chuyện thứ hai sau khi mèo điện hạ bao nuôi con sẽ chính là cho tiền. Hoa hồng ngày tiếp theo biến thành một bó tiền, mỗi bông đều được gấp thành một bông hoa, gấp còn vô cùng có cảm giác nghệ thuật. Boss đại nhân vẫn ký nhận, chẳng qua trên mặt lại có thêm một chút bất đắc dĩ. Ngày thứ ba đổi thành gấu bông, gấu bông hình mèo đủ mọi thể loại kết thành một bó lớn, còn được cột một cái nơ bướm hồng.
Nhóm kín do các nhân viên công ty thành lập cuối cùng cũng hoàn toàn bùng nổ rồi. Vậy mà cũng sẽ có một ngày đại boss được theo đuổi như con gái, thậm chí là tiểu tình nhân. Thật là một sự kiện đáng mừng, đáng để kỷ niệm.
Chẳng qua, có lẽ Lệ tổng lớn như vậy lần đầu tiên đươc người bao nuôi, biểu hiện thật sự quá không rụt rè rồi. Mới đến ngày thứ tư đã kích động không nhịn được mà kéo kim chủ đại nhân lăn giường.
Hầu hạ tốt kim chủ là nhiệm vụ quan trọng của người được bao nuôi.
Cuối cùng kim chủ đại nhân được hầu hạ từ trong ra ngoài một lần, sau khi bị ôm đến phòng tắm tẩy rửa, mệt đến nỗi biến trở về nguyên hình, một cục nhỏ nhỏ lông mềm như nhung, ngáy khò khò ngủ trên khuỷu tay Lệ Thiệu Lẫm.
Ôm mèo nhỏ đã ngủ say, trong lòng Lệ Thiệu Lẫm một mảnh hạnh phúc và bình yên. Giống như toàn bộ khó khăn trước đây đều đã được đền đáp, tương lại cũng sẽ không có bất kỳ chuyện gì đáng sợ và lo lắng nữa.
Vô cùng cũ kỹ, vạn phần dung tục tầm thường, nhưng bọn họ đều cảm thấy mỹ mãn.
Vì bọn họ yêu nhau, hiểu nhau, cả đời này cũng sẽ không tách rời.
* * *
Cuối cùng thế giới mèo nhỏ cũng kết thúc. Spoil thế giới tiếp theo:
Câu chuyện xưa về chú cá chép nhỏ và sát thủ lãnh khốc, bộ dáng cá nhỏ trong trạng thái bán yêu chính là bộ dáng người cá đóa~~~
Sau đó chính là không lúc nào không thể ôm theo bên người, trí nhớ loài cá ngắn tới nỗi ngay cả lão công cũng không nhớ nổi, sát thủ lãnh khốc vô tình đối xử dịu dàng với một chú cá chép..