Có nhà thơ đã viết: Khoảng cách xa nhất trên thế giới, chính là khoảng cách giữa học tra và học bá.
Chẳng qua học bá cũng chia làm hai loại. Một loại là lúc nào cũng đang cố gắng đọc sách, một loại là ngoài thời gian trên lớp ra thì ít đọc sách. Người trước có thể coi là học bá bình thường, người sau mới thật sự được gọi là học bá. Đối với học bá, thì việc học tập đơn giản như ăn cơm uống nước, không cần cố gắng cũng có thể làm tốt, ngay cả học bá bình thường cũng không theo kịp.
Trường cấp 3 số 4 được coi là trường cấp 3 trọng điểm cả nước, lại có một học bá thật sự. Ngày thường bạn nhìn hắn làm việc cũng không đàng hoàng như người khác, nhưng hắn tham gia vào một cuộc thì thì cao hơn ngươi gấp mấy lần. Và quan trọng hơn là bộ dáng vị học bá này lớn lên rất đẹp trai, thể thao tốt, là một nam thần mà toàn bộ nữ sinh đều mê đắm, quả thật là người so với người càng tức chết người.
Học bá đại nhân vì vóc dáng quá cao mà xin ngồi riêng một mình ở cuối giờ đang ngồi trong lớp học nghịch điện thoại. Mấy nam sinh đếm ngược từ hàng thứ hai dùng dư quang nhìn về sau, không nhịn được phát ra tiếng than thở. Trong đầu chợt nhớ lại nguyên văn câu nói trong sách: Đất, ngươi không phân biệt đất tốt xấu, trời, ngươi bất công, uống phí làm trời. (Nguyên văn câu này là 地也, 你不分好歹何为地, 天也, 你如此不公枉做天. Vĩ mô quá, để cho ai muốn tìm hiểu thì tra nhe)
Cố Thiên Qua nhìn điện thoại mà nhíu mày, giống như gặp phải khó khăn lớn nhất trong đời.
Chuyện này phải kể từ tối ngày hôm qua.
Tối hôm qua cũng không có gì bất thường, Cố Thiên Qua vẫn về nhà sau khi tan học như bình thường. Cơm nước xong xuôi thì lên phòng ngủ trên tầng của mình, sau đó mở máy tính lên, một bên đăng nhập tài khoản Game Online treo máy xoát kinh nghiệm, một bên mở cửa sổ nhỏ tiếp tục nghiên cứu và thí nghiệm mã chương trình mà lúc trước chưa hoàn thành.
Chơi game và tự tạo ra game coi như là sở thích chung của mội năm sinh, tuy nhiên Cố Thiên Qua là hậu bối vừa mới nhập môn, đang tập trung tinh thần kiểm tra xem rốt cuộc là sai ở đâu mà dẫn tới BUG. Đột nhiên biểu tượng dưới góc phải bật lên thông báo bạn nhận được email. Vì người gửi vật phẩm tới là ID công ty trò chơi Game Online nổi tiếng mà hắn đăng ký, nên học bá đại nhân thuận tay mở ra.
"Xin chào người chơi tôn kính, công ty chúng tôi mới nghiên cứu phát minh ra một loại AI dạng thú cưng màn hình. Hiện tại sẽ chọn ra năm người sử dụng trên cả nước để dùng thử. Chúc mừng bạn đã trở thành một trong những người trải nghiệm sản phẩm. Vui lòng làm theo hướng dẫn bên dưới để nuôi dưỡng thú cưng màn hình của bạn tới khi trưởng thành, và viết lại cảm nhận của bạn sau khi thú cưng màn hình trưởng thành.."
Đối với loại thú cưng màn hình này, Cố Thiên Qua chỉ mới nghe qua chứ chưa từng nhìn thấy, nhưng chắc cũng giống với một số thú cưng điện tử hoặc thú cưng QQ, nên miễn cưỡng đọc tiếp.
Giống như nghe được tiếng lòng của Cố Thiên Qua, câu tiếp theo của tin nhắn đề cập tới: "Thú cưng màn hình cùng với các loại thú cưng điện tử khác hoàn toàn không giống nhau, chức năng vô cùng mạnh mẽ. Ví dụ như có thể chuyển đổi nhiều loại giọng nói, bên trong có chứa bách khao toàn thư, thậm chí có thể giải được bài tập cấp cao. Vì là thú cưng màn hình có trí tuệ, vậy nên có thể tương tác nói chuyện và chơi đùa cùng chủ nhân, cũng cần ăn cơm, tắm rửa và nghỉ ngơi như con người, cũng có các loại cảm xúc chân thật hỉ nộ ái ố.. Còn có rất nhiều niềm vui khác đang đợi bạn khám phá."
Học bá đại nhân không khỏi nhíu mày, cũng khó có được bị gợi lên sự tò mò mạnh mẽ, đọc hết sạch thông tin trong email.
"Sau khi cài đặt tệp chương trình định dạng. Exe trong email, bạn có thể nhận được AI thú cưng màn hình. Chương trình này phù hợp với hệ thống máy tính và điện thoại di động. Nó không chỉ được dùng trên máy tính, mà còn có thể đăng ký tài khoản để chuyển qua điện thoại di động, nhưng không thể đăng nhập hai nơi cùng một lúc. Xin hãy chăm sóc tốt cho thú cưng màn hình của mình, nuôi dưỡng ra một tinh linh nhỏ hoàn mỹ độc nhất vô nhị của riêng bạn! Chúng tôi mong nhận được phản hồi của bạn, chúc bạn chơi game vui vẻ!"
Nội dung chính tới đây là kết thúc, phía dưới quả nhiên có đính kèm một file. Exe đặt tên là tinh linh nhỏ, dung lượng chỉ lớn hơn 2mb. Cố Thiên Qua nhấp vào tải xuống, sau đó ôm thái độ hoài nghi cài vào trong máy tính.
Thời khắc muốn mở file kia ra, học bá đại nhân vẫn theo thói quen nghi ngờ một giây. Nghĩ lại, dù sao trong máy tính cũng không có gì quan trọng, cho dù nó là virus hay mã độc mới cũng không sao, cùng lắm thì cài lại win hoặc mua máy mới là được.
Thế là quyết đoán click chuột hai cái, khởi động chương trình.
Siêu virus trong dự đoán cũng không xuất hiện, chỉ thấy trung tâm màn hình chậm rãi hiện ra một hộp quà xinh đẹp đang phát ra ánh sáng nhàn nhạt. Cố Thiên Qua di chuyển chuột qua click một cái, hộp quà nháy mắt được mở ra rồi sau đó chậm rãi biến mất. Một vật nho nhỏ hình người rơi ra khỏi hộp.
Hộp quà vốn nằm ở trong màn hình, vậy nên người tí hon kia rơi xuống dưới cùng màn hình. Người tí hon thoạt nhìn chỉ lớn bằng ngón cái, hình như là bị ngã đau, vươn cánh tay nhỏ bé che cái mông, vô thức cong lên khóe miệng, ánh mắt cũng ầng ậc nước giống như là muốn khóc.
Ngoại hình này thiết kế cũng quá đáng yêu rồi!
Ngay cả học bá đại nhân luôn luôn lãnh khốc cũng không nhịn được cảm khái trong lòng. Nếu để cho hắn dùng một chữ để hình dung đối phương, thì đó chính là manh. Hai mắt to tròn, gương mặt nhỏ nhắn, ngay cả bàn chân trắng cũng vô cùng đáng yêu. Lúc xoa xoa cái mông còn nghe được âm thanh mềm nhũn phát ra từ trong máy tính: ".. Ô, đau quá ≧︿≦.."
Âm thanh nhẹ nhàng tới mức khiến Cố Thiên Qua giật mình, biết rõ đối phương chỉ là trí tuệ nhân tạo, nhưng lại không nhịn được muốn hỏi cậu có làm sao không, không khỏi lên tiếng: "Mi.."
Nhưng hắn vừa nói một chữ, người tí hon kia như là bị một tiếng này dọa giật thót, ngẩng đầu, khẽ mở to mắt nhìn về phía hắn.
Cố Thiên Qua chỉ cảm thấy đôi mắt kia như chứa linh tính, xinh đẹp tới mức khiến hắn mê muội. Nhất thời ngoài việc chăm chú nhìn đối phương cũng không biết nói gì cho tốt, cũng thuận tiện đánh giá toàn thân cậu một lượt. Cơ thể tên nhóc kia không chỉ nhỏ, mà tuổi thoạt nhìn cũng rất nhỏ, trên người mặc đồ cổ trang, một bộ trường bào trắng nhưng không đi giày. Rõ ràng là con trai nhưng lại có mái tóc thật dài, gần như chạm tới mắt cá chân, dùng một sợi dây đơn giản cột ra sau.
Bị người nhìn chằm chằm đánh giá như thế, cho dù là ai cũng cảm thấy không được tự nhiên. Không biết là do xấu hổ hay gì, người tí hon kia xoay người lại, nhanh như chớp chạy về phía tệp tài liệu bên cạnh, giấu cả người phía sau, chỉ để lộ một đoạn đuôi tóc đen nhánh.
Quả thật rất đáng yêu.
Học bá đại nhân không nhịn được nhếch khóe môi, vốn định dùng con trỏ chuột kéo tệp tài liệu đi, suy nghĩ một lúc vẫn không làm, kiên nhẫn đợi đối phương tự mình đi ra ngoài. Một lúc sau, quả nhiên người tí hon kia tò mò ló đỉnh đầu ra khỏi tệp tài liệu.
Lúc này Cố Thiên Qua mới dời con chuột đi, cẩn thận nghĩ lại lại di nó về trong màn hình, nhưng lại không ngờ bị run tay, không cẩn thận ấn vào bộ ngực người tí hon.
"Này, anh muốn làm gì!"
Âm thanh mềm nhũn lại truyền tới, chỉ là lần này xen lẫn tức giận. Người tí hon dường như rất tức giận, chui ra khỏi tệp tài liệu, thở hồng hộc trừng mắt nhìn hắn, cũng dùng sức vung tay lên, đánh bay con chuột ra xa.
Tên nhóc kia vậy mà có thể thông minh tới mức này, có thể đánh bay cả con chuột? Học bá đại nhân cũng ngạc nhiên tới trợn tròn mắt, ngón tay đụng trúng chốt bên phải, một bảng thông tin giới thiệu nhân vật hiện ra.
Đáng tiếc phần lớn cũng không có thông tin có ích gì.
Phần họ tên thì đang trong trạng thái chờ, giới tính là nam, độ tuổi là Ấu Linh kỳ mới sinh, tính cách không biết, trong ngoặc cần tự mình tìm hiểu, sở thích và kỹ năng không biết. Hiện tại mức độ sạch sẽ 5 sao, mức độ ăn no 3 sao, mức độ khỏe mạnh 4 sao, năng lực học tập 5 sao, độ thân mật với chủ nhân không biết, mức độ thú cưng màn hình với chủ nhân cũng không biết. Ở cuối chỉ ghi chú một câu: Thú cưng màn hình Ấu Linh kỳ yếu ớt, xin chủ nhân hãy luôn chú ý sức khỏe thể xác và tinh thần của hắn.
Từng dòng không biết này lại kích phát hứng thú của học bá đại nhân, ba chữ Ấu Linh kỳ kia càng khiến hắn không hiểu sao có chút ngứa tâm. Dưỡng thành thật ra chính là sự hưng phấn mà mỗi người đàn ông đều che dấu vô cùng sâu.
Cố Thiên Qua tắt bảng thông tin, giơ tay lên sờ cằm, nói với người tí hon đang mất hứng đầy mặt: "Cục cưng đừng tức giận, anh không cố ý. Em thích tên gì? Hay anh gọi em là Cố Bảo Bảo nhé?"
Người tí hon đầu tiên là hơi sững sờ, lập tức giống như càng tức giận hơn, thậm chí dậm chân "Em có tên, em là Thẩm Đồng! Đừng có gọi em là Bảo Bảo!"
Thật ra thì Thẩm Tiểu Đồng vô cùng buồn bực.
Mỗi lần truyền tống tới một thế giới mới, cậu đều sẽ tiến vào giấc ngủ, lần này lúc tỉnh lại tì cảm thấy có gì có không đúng, cảm xúc bước xuống giường vô cùng kỳ quái. Lúc mở mắt ra thì đập vào mắt cậu là những biểu tượng lơ lửng, hơn nữa còn là những phần mềm quen thuộc.
Trình duyệt, thư mục, ứng dụng trò chuyện, thùng rác..
Rõ ràng là những biểu tương chỉ có trong máy tính vậy mà lại đang lơ lừng trước mắt mình, khiến cho Thẩm Đồng cảm thấy vô cùng khiếp sợ, thậm chí hoài nghi bản thân còn chưa tỉnh ngủ. Không nhịn được xuống giường đi ra ngoài. Lúc này dưới chân lóe một cái, cậu một bước đạp không trung, ngã thẳng xuống đất.
Đang xoa cái mông ngã đau, lại nghe được giọng nói, vội vàng nhìn qua, thấy được một gương mặt quen thuộc.
Đường nét gương mặt đối phương quá giống Hàn Doanh, nhưng lại trẻ hơn Hàn Doanh một chút. Tuy ánh mắt lộ ra sự nghiêm túc lãnh khốc, nhưng không có sát khí và lăng lệ như Hàn Doanh.
Nhưng trong lòng cậu cũng không cảm thấy vui vẻ khi nhìn thấy 'Hàn Doanh'.
Tại sao mặt đối phương lại lớn tới cay mắt như vậy! Nhìn hắn quả thật như một cái nhà cao tầng! Chỉ một cái lông mày đã gần như dài bằng cơ thể cậu rồi!
Nhất định mình còn chưa tỉnh ngủ. Thẩm Đồng cố gắng nhắm mắt lại, ngủ một giấc nữa, lại phát hiện ánh mắt của người trước mặt càng ngày càng nóng rực, giống như đèn pha khiến cậu cảm thấy rất mất tự nhiên. Quay đầu thấy bên trái có một tệp tài liệu, lập tức như một làn khói chạy ra sau thư mục, sau đó vội vàng gọi hệ thống trong lòng.
"Đây chính là trừng phạt." Giám sát nhiệm vụ cầu nhung trắng thản nhiên lên tiếng "Trừng phạt của thế giới trước cậu không hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến ba 'Tuân thủ nghiêm ngặt bản tính'."
Nhớ lại đủ loại tình huống thế giới trước, Thẩm Đồng cũng cảm thấy bản thân mình không còn mặt mũi gặp người, thật sâu sắc cảm nhận được mình mất trí nhớ cũng vứt luôn trí thông minh đi, quả thật ngu không chịu nổi. Lại nhớ tới mỗi lần mất trí nhớ, Bùi Liệt đều không ngại phiền coi hắn như bảo bối mà dỗ dành, thậm chí nhiều lần lừa gạt cậu mang thai bé con. Vậy mà cậu còn tin, tùy tiện nhớ lại một đoạn ngắn cũng hận không thể tìm một khối đậu hũ mà đập đầu.
"Đó không phải là lỗi của tao" Thẩm Đồng cố gắng kêu oan "Ai bảo mi không kịp thời nhắc nhở lúc tao mất trí nhớ chứ. Còn biến mất tăm, ngoài ba lần đầu, cùng một lần cuối thì hoàn toàn không hề xuất hiện.."
"Đó là vì cậu quá ngu ngốc, tôi thật sự không đành lòng nhìn thẳng." Cầu nhung trắng không chút lưu tình cắt ngang cậu, bắt đầu tường thuật tình hình của thế giới nguyên bản: "Ký chủ ở thế giới này là một thú cưng màn hình trong máy tính và điện thoại. Vì là thế giới trừng phạt, nên kỹ năng của thế giới này ký chủ phải tự tìm hiểu. Chẳng qua cậu đã thăng cấp tới LV6 Yêu Hoàng kỳ rồi, linh hồn mạnh mẽ tới mức có thể biến hóa đủ hình dạng, cũng có thể khởi tử hồi sinh, không cần thêm bất kỳ kỹ năng nào cũng có thể ứng phó được toàn bộ khốn cảnh."
Thế giới cá chép nhỏ tuy không ngừng mất trí nhớ, nhưng có thể tự động hấp thu tinh hoa đất trời để tu luyện, hơn nữa còn trong họa gặp phúc, vì nguyên nhân tâm tính thuần khiết mà tăng thêm một bậc. Một năm kể từ khi rơi khỏi máy bay chìm xuống đáy biển dưỡng thương, đã tu luyện tới LV5 Yêu Vương kỳ đỉnh phong.
Bên dưới quả cầu nhung như thường lệ bắt đầu nói tới nhiệm vụ chính tuyến, giống như mấy thế giới trước, lần lượt là 'Dốc lòng tu luyện', 'Nhân yêu một nhà' cùng với 'Tuân thủ nghiêm ngặt bản tính' mà lần nào cũng khiến Thẩm Đồng khó nhai.
"Đinh! Nhiệm vụ chính tuyến ba" Tuân thủ nghiêm ngặt bản tính "đã mở, thú cưng màn hình tồn tại là để phục vụ chủ nhân. Vì vậy kính mong ký chủ lấy được sự sủng ái toàn tâm toàn ý của chủ nhân, dốc hết sức giúp đỡ chủ nhân hoàn thành mọi chuyện trong khả năng. Ví dụ như bán manh hàng ngày, nhắc nhở thời tiết hàng ngày, dọn dẹp rác trong máy vi tính.. Dốc hết sức để giúp chủ nhân cảm thấy vui vẻ và hài lòng.."
"Dựa vào cái gì chứ," Quả cầu nhung còn chưa nói hết Thẩm Đồng đã lên tiếng kháng nghị nói: "Không phải là người làm chủ phải chịu trách nhiệm giúp cho thú cưng vui vẻ và hài lòng mới đúng chứ!"
Hệ thống cùng Thẩm Đồng tiến hành trao đổi trong đầu, vậy nên bên phía học bá đại nhân chỉ nhìn thấy tên nhóc trong màn hình đột nhiên ngây ngẩn cả người, không khỏi dùng chuột nhẹ nhàng chọc chọc gương mặt nhỏ nhắn của cậu, gọi cái tên vừa rồi đối phương mới công bố: "Đồng Đồng?"
Người tí hon ngay lập tức phản ứng lại, mất hứng lần nữa "Này, không cho chạm loạn mặt của em!"
Con trỏ lại bị cậu đẩy ra lần nữa, Cố Thiên Qua lại bị gương mặt xù lông sinh động của cậu làm manh một hồi, vậy mà lại nổi lên ý xấu, chọc chọc thắt lưng của tên nhóc kia.
Còn có bàn chân nhỏ, nách.. toàn bộ đều là những chỗ có thể khiến người ta thấy nhột. Quả nhiên tên nhóc kia sợ nhột, ngay cả sức để đánh bay cũng không còn, có chút hoảng hốt chạy trốn toán loạn, cố gắng né tránh thế công của Cố Thiên Qua.
"Ô ô ô, anh là đại hỗn đản!"
Đáng tiếc chân của cậu ngắn, làm sao cũng không thể chống lại được tốc độ di chuột. Dưới tình huống lẩn trốn, nguyên thần sau khi thăng cấp tới Yêu Hoàng kỳ lại phân hóa ra rất nhiều người tí hon giống cậu như đúc, rải rác dọc đường, cuối cùng tràn đầy cả màn hình, bò loạn khắp nơi. Học bá đại nhân lúc nào cũng phản ứng nhanh lẹ nhìn người tí hon sinh sôi nảy nở mà ngu cả người, không biết nên chọc ai. Quả thật một người tí hon lực sát thương đã khá lớn rồi, giờ tràn đầy cả màn hình quả thật là manh muốn nổ tung, khiến cho người ta nhìn mà hoa cả mắt.
Đột nhiên nhớ tới mức độ no bụng chỉ có 3 sao, Cố Thiên Qua lanh trí lên tiếng hỏi: "Đồng Đồng, em có đói bụng không?"
Ngay sau đó thì click vào bên phải mở ra bảng thực đơn, bắt đầu liệt kê món ăn, "Ở đay có bánh bao, cháo thịt băm, mì tôm vên, canh thịt.. Em muốn ăn cái nào?"
Mức độ no bụng vì một phen dày vò này mà tụt xuống 2 sao rưỡi, rõ ràng Thẩm Đồng đã đói bụng. Nhưng vì tức giận mà nhịn xuống, nằm gục xuống dưới màn hình không thèm để ý đến hắn.
"Em không trả lời, thì chọn bánh bao đi."
Cố Thiên Qua cố ý chọn cái tệ nhận, vừa nói vừa có ý định lôi bánh bao ra. Cuối cùng đối phương cũng không nhịn được, âm thanh kháng nghị truyền tới: "Còn lâu em mới gặm bánh bao nhạt nhẽo không vị!"
Người tí hon tràn đầy màn hình theo những lời này mà dần dần biến mất, chỉ còn lại một người ở dưới màn hình đang nổi giận, "Em muốn ăn mì cá viên!"
Cố Thiên Qua khẽ nhếch môi, rất nhanh click chọn mì cá viên. Một chén mì nóng hổi cực lớn nháy mắt xuất hiện trước mặt Thẩm Đồng, gần như cậu có thể vùi cả mặt mình vào trong đó, hơn nữa mùi hương bay vào mũi, quả thật mê người.
Thẩm Đồng lập tức quên những cái khác, cầm lấy đôi đũa tập trung ăn cơm. Học bá đại nhân chỉ cảm thấy ngay cả bộ dáng tên nhóc kia ăn cơm cũng vô cùng đáng yêu, gương mặt vui vẻ hưởng thụ, đôi mắt lập lòe phát sáng. Ngao ô một ngụm cắn nửa viên tôm, phồng má tập trung nhấm nháp.
Đợi khi học bá đại nhân lấy lại tinh thần, mới phát hiện bản thân vậy mà nhàm chán tới mức nhìn đối phương ăn cơm hồi lâu. Mà bên phía Thẩm Đồng rất nhanh đã ăn hết hơn phân nửa, thỏa mãn sờ sờ cái bụng nhỏ, thoải mái dựa vào biểu tượng thư mục, bày ra bộ dáng không muốn nhúc nhích, còn đánh một cái ngáo nho nhỏ. "Có phải mệt rồi không?" Cố Thiên Qua nhìn đồng hồ trên bàn một chút, đã là mười rưỡi tối rồi, "Nhưng trước khi đi ngủ phải tắm đã."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT