Về sau Trương Thần đã hỏi tôi tại sao lại không đi đón hắn dù trước đó hắn đã gọi điện thoại cho tôi.
Tôi nói, lúc đó chung quanh hắn có nhân viên phục vụ, thế nên tôi mới bảo nhân viên phục vụ đưa hắn về nhà.
Trương Thần cười một nụ cười thật nhạt nhẽo, tôi đoán là hắn chẳng hề tin vào câu nói này, nhưng mà điều này đâu có quan hệ gì với tôi? Tôi thu dọn lại những cây nến đã được chuẩn bị tỉ mỉ từ ngày hôm qua rồi ném chúng vào trong thùng rác. Tôi muốn quên đi hết tất cả những ký ức có liên quan đến Trương Thần, nhưng tôi chẳng làm được.
Khi tuyết rơi xuống, Trương Thần lại tìm đến chỗ tôi, hắn đút tay trong túi áo, đứng chặn trước đường đi của tôi. Hắn vừa cười khanh khách vừa đưa mắt nhìn tôi, tôi nghiêng đầu, nhẹ giọng nói lời tạm biệt với mấy người bạn học rồi đứng nguyên tại chỗ nhìn Trương Thần.
Hắn làm như là chưa từng có chuyện gì xảy ra mà rút tay ra khỏi túi áo, vừa dùng đầu ngón tay phủi đi tuyết rơi trên tóc tôi vừa nói: “Anh Bình, chúng ta cùng đi một đoạn với nhau đi?”
Tôi nên chất vấn hắn, chất vấn hắn để biết được Davy là ai, tôi nên yêu cầu sự xác nhận từ hắn, xác nhận xem đến cùng thì mối quan hệ giữa chúng tôi là như thế nào.
Nhưng đến cuối cùng, tôi vẫn thiếu hụt sự kích động và sự dũng cảm cần có. Lúc tôi nhìn thấy hắn đứng trong tuyết, nhìn thấy hắn xuất hiện trước mặt tôi, tôi phải cố gắng hết sức thì mới có thể khống chế được chính bản thân mình, để tôi không nhào tới ôm lấy hắn. So với trong tưởng tượng, tình yêu trong tôi còn nóng bỏng và nhiệt liệt hơn. Nó ẩn giấu đằng sau vẻ ngoài của tôi, cuồng nhiệt như thể mãi mãi cũng sẽ không ngừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT