“Tôi không ép buộc cậu, tôi chỉ là muốn giúp cậu thôi, không phải cậu muốn trừng trị cái người đàn ông kia à? Thật đúng lúc, trong tay tôi cũng có nắm giữ hết thảy nhược điểm của ông ta.” 
Hắn từ tốn ung dung nói, tôi nghiêng đầu nghe, nghe xong bèn hỏi hắn một câu: “Cậu không để ý tới bà cụ nhà cậu nữa à?” 
“Bà già nhà tôi đã không còn nữa rồi. Tôi đã đi đến công viên Cảnh Sơn, uống rượu suốt cả đêm vào mấy ngày tết vừa rồi nhưng tôi chẳng còn tìm được một người tên là Trần Hòa Bình đến đó để cõng rồi đưa tôi về nhà.” 
Lời này tôi chỉ có thể tin một nửa bên trên, thế nên tôi hỏi ngược lại: “Sao lại mất? Năm trước tôi còn nhìn thấy truyền thông đưa tin, thân thể bà ta vẫn còn khỏe mạnh mà.” 
“Chồng của bà già muốn đâm chết tôi nhưng ông ta không ngờ là bà già lại ngồi ở vị trí phó lái; chân của tôi tàn phế mất nửa năm, bà già nằm trong phòng bệnh cấp cứu mấy chục ngày rồi không chịu nổi nữa, cứ thế mà qua đời.” 
Trong lòng tôi nhớ rõ vị phu nhân này khi còn sống đã làm ra bao nhiêu hành vi phi pháp, vi phạm kỷ luật, vì mưu cầu phú quý mà sát hại người khác, thế nên tôi không hề thấy cảm động lây mà có một chút cảm xúc buồn khổ, ngay cả một câu “xin hãy nén bi thương” cũng keo kiệt không muốn nói ra khỏi miệng. 
Tôi im lặng một lúc rồi mới nói: “Bà cụ không còn, người đàn ông kia mất đi thủ đoạn dùng để khống chế cậu, chuyện hai người các cậu xích mích với nhau chỉ còn là vấn đề thời gian, cậu lựa chọn làm cái gọi là tay trong chẳng qua là cậu cũng đang lợi dụng Trịnh Đông Dương để đạt được mục đích của cậu mà thôi, chẳng có quan hệ gì với tôi hết.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play